Thử
Nghiệm Về Sự Thành Công
“Hỡi ngươi là kẻ ở
trong khe vầng đá, trong nơi cao, ngươi nói trong lòng mình rằng: Ai sẽ có thể
xô ta xuống đất? sự kiêu ngạo của lòng ngươi đã lừa dối ngươi. Dầu ngươi lên
cao như chim ưng, dầu ngươi lót ổ giữa các ngôi sao, ta cũng sẽ xô ngươi xuống
khỏi đó, Đức Giê-hô-va phán vậy!” — Ápđia 1:3–4
Có
lẽ bạn có một người bạn đang vật vã với đói nghèo. Từ chỗ có lòng quan tâm
người bạn đó, bạn đã cầu thay cho người ấy, thương hại người ấy, và bạn đã làm
những gì có thể để cứu giúp. Tuy nhiên, khi nào là lần sau cùng bạn lo lắng về
người bạn giàu có vậy? Bao nhiêu lần chúng ta đã cầu thay cho họ phát xuất từ
chỗ quan tâm đến cuộc sống hiện nay của họ? Trong Châm ngôn 30:8, chúng ta
đọc: “Chớ cho tôi nghèo khổ, hoặc sự giàu sang…”. Cả
hai: nghèo và giàu đều là những thử nghiệm nghiêm trọng trong cuộc sống, và chúng ta phải liên tục
coi chừng cả hai.
Trong
tuần nầy, chúng ta đọc về lời tiên tri đáng sợ liên quan tới xứ Êđôm, là dòng
dõi của Êsau. Trong Kinh thánh, Êđôm được mô tả là một quốc gia rất mạnh, một
dân đầy tự hào và họ tưởng rằng họ là bất khả chiến bại: “Sự kiêu ngạo của lòng người
đã lừa dối ngươi, ngươi là kẻ sống ở trong khe vầng đá, và lập nơi ở
mình ở trên cao, ngươi nói trong lòng mình rằng: ‘Ai sẽ có thể xô ta xuống
đất?’” Tuy
nhiên, Đức Chúa Trời đã hứa xô họ xuống khỏi các nơi cao đó:“‘Dầu ngươi lên cao như chim ưng, dầu ngươi lót ổ giữa các ngôi
sao, ta cũng sẽ xô ngươi xuống khỏi đó’ Đức Giêhôva phán vậy”.
Sứ
điệp nầy dành cho Êđôm cũng là một sứ điệp dành cho hết thảy chúng ta nữa đấy. Khi
chúng ta đang sống “ở trong khe vầng đá”, trong sự an ninh
tương đối, và khi chúng ta lập “nơi ở mình ở trên cao”, dường như chẳng có gì
tổn hại hết, quên Đức Chúa Trời thật là điều rất dễ dàng. Như có chép trong
sách Châm ngôn: “E khi no đủ, tôi từ chối Chúa, mà
rằng ‘Đức Giêhôva là ai?” (30:9).
Thử nghiệm về sự giàu có đe doạ cách biệt chúng ta ra khỏi Đức Chúa Trời rồi
gánh chịu cơn thạnh nộ của Ngài. Tuy nhiên, giống như bất kỳ một thử nghiệm nào,
thử nghiệm về sự giàu có cũng có thể đem chúng ta đến gần Ngài hơn và nhận lãnh
tình yêu thương của Ngài.
Trong
Nhã ca 2:14, Đức Chúa Trời kêu gọi những kẻ sống trong “khe vầng đá”. Ngài phán: “Hãy tỏ cho Ta mặt mũi mình, cho Ta nghe tiếng mình”. Thực
vậy, Đức
Chúa Trời đang phán rằng khi chúng ta sống suông sẻ, chúng ta phải đến cùng
Ngài. Khi mọi việc tiến triển tốt đẹp, chúng ta cần phải ngợi khen Ngài, cảm tạ
Ngài, và phải ở gần Ngài. Thực thế, chúng ta càng thành công trong cuộc sống, chúng
ta càng phải nương cậy nơi Đức Chúa Trời. Chúng ta càng đạt được thành công bao
nhiêu, chúng ta càng phải bám lấy Đức Chúa Trời bấy nhiêu để chúng ta không
quên Ngài, hoặc Đức Chúa Trời cấm, không được xa khỏi Ngài.
Hôm
nay, chúng ta hãy nhìn vào ơn phước của mình rồi hãy tỏ ra lòng biết ơn vì cớ
chúng. Chúng ta đừng bao giờ quên chúng đến từ đâu và chúng sẽ bị cất đi mau là
dường nào. Không có ai là bất khả chiến bại và hết thảy chúng ta vốn yếu đuối
lắm. Chúng ta phải biết hạ mình xuống và được khích lệ với sự nhìn biết rằng
Đức Chúa Trời là Đấng tiếp trợ duy nhứt của chúng ta – cả hai: trong lúc có cần
của chúng ta và trong thời điểm thành công của chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét