ĐẤNG
CHÚC PHƯỚC CHO ISRAEL
“Đức
Giê-hô-va phán: Quân nghịch đốn chặt rừng nó, rừng nó không thể dò xem được. Vì
chúng nó đông hơn cào cào, không thể đếm được” — Giêrêmi 46:23
Trong phần đọc Kinh thánh tuần nầy, một lần
nữa chúng ta được truyền cho biết về sự hủy diệt xứ Aicập. Trong phần nầy, Môise
đã cảnh báo Pharaôn về 10 trận dịch; chúng ta đọc thấy Giêrêmi đang cảnh báo
Pharaôn khác. Thời điểm thay đổi nhưng câu chuyện vẫn y như nhau. Aicập đã tiếp
thu được gì?
Trong phần mô tả sự hủy diệt sẽ xảy đến cho
Aicập, Đức Chúa Trời phán: “Đức Giê-hô-va phán: Quân nghịch đốn
chặt rừng nó, rừng nó không thể dò xem được. Vì chúng nó đông hơn cào cào,
không thể đếm được”. Trong phần mô tả những kẻ thù sắp sửa
đánh vào xứ Aicập, Đức Chúa Trời đã sánh họ với cào cào. Đây chẳng phải là do
tình cờ đâu. Đây là phần tham khảo trực tiếp đến một trong 10 trận dịch đánh
vào Aicập trong thời của Môise. Bằng cách đưa ra sự nối kết nầy, Đức Chúa Trời
đang nói cho Ai cập biết rằng họ đã tiếp thu từ quá khứ của họ. Nhưng họ không
nhớ.
Sau sự hủy diệt hoành tráng và lạ lùng của xứ
Aicập đã được thực thi trong thời của Môise, bạn sẽ nghĩ rằng Aicập đã học được
bài học của mình và sẽ chẳng bao giờ dám đụng đến Israel một lần nữa. Tuy nhiên,
chúng ta đọc trong I Các Vua 14:25–26 thì thấy rằng chỉ sau cái chết của Vua Solomon,
Si-sắc, vua xứ Ai cập, đã lục soát thành Jerusalem và thậm chí đã táo tợn cướp
lấy mấy cái khiên bằng vàng của Solomon. Về sau trong II Các Vua 23:29–30, Pharaôn
Nêcô người Aicập đã giết vị vua công bình của xứ Giuđa là Giôsia. Nhiều lần
xuyên suốt lịch sử của Kinh thánh, Aicập đã vi phạm sự tin cậy của Israel và
ngay cả tấn công hoặc phản bội đối với Isarel.
Trong phần đọc Kinh thánh tuần nầy, Đức
Chúa Trời về mặt cơ bản đã phán đầy đủ rồi. Thì giờ phán xét đã đến.
Ngày nay, chúng ta phải đưa ra cùng thắc mắc
ấy: Liệu kẻ thù của Israel có học biết chưa? Xuyên suốt lịch sử, Đức Chúa Trời
đã trừng phạt kẻ nào chống lại Israel. Tại sao các nước cứ tiếp tục chọc giận
Ngài hoài vậy?
Trong Sáng thế ký 12:3, Đức Chúa Trời phán: “rủa sả kẻ nào rủa sả ngươi”. Như Đức Chúa Trời đã phán, việc ấy sẽ xảy ra. Hãy
nhìn vào Giôên 3:1–2: “Vì nầy, trong những ngày
đó, và trong kỳ đó, khi ta sẽ đem phu tù của Giu-đa và Giê-ru-sa-lem trở về,
thì ta sẽ nhóm hết thảy các nước lại, và đem chúng nó xuống trong trũng
Giô-sa-phát. Tại đó, ta sẽ phán xét chúng nó vì cớ dân ta, và Y-sơ-ra-ên là sản
nghiệp ta, mà chúng nó đã làm cho tan tác giữa các dân tộc; và chúng nó đã chia
đất ta ra”. Đức Chúa Trời đã phục
hồi dân Do thái cho xứ Giuđa. Các dân đã được chia đất rồi. Việc duy nhứt còn
lại là sự phán xét mà thôi. Khi hai phần của lời tiên tri đã biến thành sự thực
rồi, chúng ta phải có đức tin để thấy rằng phần còn lại sẽ được ứng nghiệm đúng
thì. Hỡi kẻ thù của Israel, hãy để ý đấy!
Tuy nhiên, Sáng thế ký 12:3 cũng dạy cho
chúng ta biết rằng “Ta sẽ
ban phước cho người nào chúc phước ngươi”. Đức Chúa Trời sẽ chúc
phước cho người nào chúc phước cho Israel. Đây là lúc phải nắm lấy một chỗ đứng.
Hãy vì Israel mà nói năng. Hãy đứng lên vì Israel. Hãy chúc phước cho Israel hôm
nay, và đổi lại, nguyện Đức Chúa Trời chúc phước cho bạn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét