Thứ Tư, 7 tháng 1, 2015

SỐNG THEO THÌ GIỜ VAY MƯỢN


Sống Theo “Thì giờ vay mượn”

“Cách hai năm sau, Pha-ra-ôn nằm chiêm bao thấy mình đứng bên bờ sông” — Sáng thế ký 41:1

Một đứa trẻ đang ngồi trên xe với mẹ mình khi họ cho xe vào đường hầm. Đứa trẻ chưa hề vào trong một đường hầm trước đó, và nó lấy làm sợ hãi khi đường hầm ngày càng tối đi. Người mẹ đề nghị đứa con nên cứ giữ mắt hướng về lối vào của đường hầm, nhưng không lâu sau đó ánh sáng mờ dần đi. Mẹ nó nói: “Không sao đâu con. Bây giờ con có thể nhìn tới đàng trước, ở phần cuối của đường hầm thì con sẽ thấy với ánh sáng đang lóe lên ở đầu kia”.

Đề tựa của phân đoạn Kinh thánh tuần nầy, và từ ngữ Hybálai được sử dụng ở phân đoạn mở đầu, là mikeitz. Trong khi từ ngữ nầy được dịch là: “Vào cuối . . .”, theo nghĩa đen thì nó có ý nói: “từ phần cuối của . . .”. Từ nầy có ý nghĩa hơn nữa khi viết: “Vào cuối hai năm, Pharaôn đã có một điềm chiêm bao”; tuy nhiên, Kinh thánh sát nghĩa đọc là: “Cách hai năm sau, Pha-ra-ôn nằm chiêm bao”. Luôn luôn là như vậy, sự chọn lọc từ ngữ đặc biệt như thế nầy chứa một sứ điệp quan trọng dành cho đời sống của chúng ta.

Đôi khi, để đến với phần cuối con đường, bạn phải mượn từ phần cuối của nó.

Giôsép đã nếm trải một thời nhọc nhằn trong đời sống của ông. Ông đã trải qua 12 năm trong tù vì tội ác mà ông không có phạm. Ngay cả sau khi quan tửu chánh của Pharaôn đã hứa làm chứng tốt hầu đưa Giôsép ra khỏi nhà tù, việc đã xảy ra cách hai năm và lời hứa chưa được thành. Giôsép đã kiên trì như thế nào chứ? Ông cứ mãi giữ lấy hy vọng, tâm thần ông không tan vỡ sao?

Câu trả lời, ấy là Giôsép đã nhìn qua bóng tối tăm của hôm nay đến với ánh sáng mà ai cũng biết ở cuối đường hầm. Ông đã chăm chú vào sự tự do mà ông vốn biết rõ một ngày kia sẽ đến và không nhắm vào tình trạng chẳng đặng đừng trong hiện tại. Giôsép đã có được sức lực từ phần cuối chuyến hành trình của mình. Ông đã mượn lấy sự vui mừng từ cái ngày mà án tù của ông sẽ được dở bỏ đi. Ông đã mượn lấy sự bình an từ cái ngày mà hoạn nạn của ông sẽ qua đi.

Quí bạn ơi, hoàn cảnh hiện tại của chúng ta trong cuộc sống không phải là phần số sau cùng của chúng ta trong cuộc sống. Vô luận chúng ta đang đối diện với thách thức như thế nào hôm nay, rồi một phần cuối của ngày ấy sẽ tới đến. Có khi để biến nó thành phần cuối, chúng ta cần phải mượn lấy từ ánh sáng ở cuối đường. Nếu phải nuôi nấng con cái còn nhỏ là một thách thức, chúng ta cần phải mường tượng loại người lớn tài ba, tử tế mà chúng sẽ trở thành ở cuối đường. Nếu chúng ta đang nếm trải một chứng bịnh gây suy nhược, chúng ta cần phải phác hoạ ra lối sống mạnh giỏi mà chúng ta sẽ kinh nghiệm một khi chúng ta được chữa lành. Nếu chúng ta đang sống trong thời buổi đói kém, chúng ta phải nắm lấy luôn lời hứa về một tương lai dư dật.

Khi chúng ta mượn từ phần cuối con đường, chúng ta sẽ đi hết con đường cho đến cuối cùng – với sự bình an, đức tin và vui mừng.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét