Ánh Sáng Của Hy Vọng
“Đức Giê-hô-va là ánh sáng và là sự
cứu rỗi tôi: Tôi sẽ sợ ai? Đức Giê-hô-va là đồn lũy của mạng sống tôi: Tôi sẽ
hãi hùng ai?” — Thi thiên 27:1
Ai cũng biết đến Hanukkah vì phép lạ đã xảy ra khi giá trị của
dầu trong một đêm giữ cho Đền Thờ thắp sáng menorah lên, trong đêm đó cùng thêm 7
đêm khác nữa. Tuy nhiên, nếu đấy là trường hợp, thế thì chúng ta không kỷ niệm Hanukkah chỉ trong 7 đêm sao? Thật
là tự nhiên, vì dầu kéo dài trong đêm đầu tiên; không có gì lạ lùng về việc ấy.
Chỉ có 7 đêm sau đó mới vượt khỏi sự tự nhiên đấy thôi.
Bậc thánh hiền Do thái giải thích rằng phép
lạ của đêm đầu tiên Hanukkah, nghĩa
là họ
đã tìm được đủ dầu. Khi người Do thái tái chiếm Đền Thờ rồi bước vào trong đó
lần đầu tiên, đây là một cảnh tượng thật nát lòng. Ngôi NhàYêu Dấu của Đức Chúa
Trời đã hoàn toàn ở trong đống đổ nát; nơi thánh, bị làm cho ô uế. Người Do
thái đã tìm kiếm dầu để thắp sáng menorah, để đem chút ánh sáng chiếu vào bóng tối tăm. Nhưng từng
cái bình mà họ tìm gặp đã bị mở ra hết và rất ô uế. Sau cùng, có cái bình nhỏ
họ tìm gặp còn nguyên con dấu của Thầy Tế Lễ Thượng Phẩm, cho thấy rằng dầu còn
tinh sạch. Phải mất đến tám ngày mới tinh chế được dầu sạch, nhưng trong đêm đó,
người Do thái vui mừng nơi phép lạ ít nhất họ có thể có ánh sáng cho một ngày
và một đêm. Đấy là phép lạ của đêm thứ nhứt.
Bây giờ, như chúng ta đang nhìn biết, một đêm
đã đổi thành tám đêm. Đến lúc ngọn lửa sắp tắt đi, dầu mới đã sẵn sàng và ngọn
lửa mới được thắp sáng lên. Từ thời điểm bình dầu nhỏ kia được tìm thấy, người
Do thái không hề phải nếm trải một ngày mà không có ánh sáng nữa.
Truyện tích Hanukkah là câu chuyện nói tới hy vọng và phép
lạ. Trong bóng tối tăm, cần phải có sự sáng. Nhiều hơn cả mong đợi, bình dầu
thanh sạch kia đã được tìm thấy. Quả là rất khó, nhưng lạ lùng thay, dầu đã kéo
dài trong tám đêm. Hanukkah là ngày lễ duy nhứt của người Do thái tập
trung lại trong ban đêm – thời điểm của sự tối tăm. Chúng ta chỉ được phép thắp
sáng menorah của chúng ta một lần
khi trời còn tối ở bên ngoài.
Thêm nữa, Hanukkah được kỷ niệm và là thời điểm tối tăm
nhất trong năm – khi ban ngày thì ngắn nhất và ban đêm thì dài nhất. Sở dĩ như
vậy là vì Hanukkah nói tới các thời điểm của sự tăm tối – thời
điểm của thách thức và khó khăn. Trong sự tối tăm ấy, chúng ta thắp sáng các
ngọn đèn của mình và đem lại ánh sáng. Chúng ta đem lại một sứ điệp hy vọng và
khích lệ. Bất luận mọi việc tối tăm đến ngần nào, chúng ta vẫn có thể tìm gặp
ngọn đèn. Vô luận mọi việc có khó khăn ngần nào, Đức Chúa Trời có thể làm ra
những phép lạ. “Đức Giêhôva là sự sáng của tôi”.
Hanukkah nầy, đang thắp lên một ngọn
đèn với chúng ta. Ngọn lửa thì nhỏ song ánh sáng thì lớn lao. Giống như một
ngọn đèn có thể thắp sáng cả phòng tối tăm lên. Cũng một thể ấy, một chút đức
tin thôi cũng có thể thắp sáng những giờ tăm tối nhất của chúng ta. Đức Chúa
Trời của chúng ta là Đức Chúa Trời của phép lạ – không hề từ bỏ hy vọng!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét