Hãy Sống Theo Mục Đích
Của Mình
“Ấy, A-rôn và Môi-se nầy, tức là người mà Đức Giê-hô-va đã phán dạy
rằng: Hãy tùy theo cơ đội, đem dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ Ê-díp-tô. Ấy là hai
người tâu cùng Pha-ra-ôn, vua xứ Ê-díp-tô, đặng đem dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ
đó; ấy là Môi-se và A-rôn nầy” — Xuất Êdíptô ký 6:26–27
Truyện
tích Hasidic xưa thuật lại câu chuyện nói tới một vị rabi nổi tiếng, ông muốn
biết người nào lân cận mình sẽ được ở
trên thiên đàng. Ông đã cầu nguyện khẫn thiết để có được đặc ân biết được có
phải là người nầy hay không!?! Sau nhiều lần kiêng ăn và cầu nguyện, vị rabi có
chiêm bao một tối kia, ở đó ông được tỏ cho biết người nào lân cận ông sẽ được
ở trong thiên đàng. Ấy chẳng phải ai khác hơn gã hàng thịt trong thị trấn! Vị
rabi dám chắc rằng chiêm bao của mình là vô nghĩa – lẽ ra thì chẳng phải vậy. Vị
rabi là người thánh khiết nhất ở trong thị trấn; còn gã hàng thịt kia là một kẻ
dốt nát chuyên bán thịt mà thôi. Tuy nhiên, giấc chiêm bao bản thân nó đã lặp
đi lặp lại cho tới chừng vị rabi quyết rằng chuyện ấy là sự thật. Ông đến gặp
gã hàng thịt kia và nhận biết anh ta rõ hơn. Ông khám phá ra gã nầy là một
người rất tử tế và hiền lành, thực sự là một người lân cận xứng đáng cho cõi
đời đời.
Hết
thảy chúng ta đều vào trong thế gian với một mục đích và sứ mệnh trong đời sống
của chúng ta. Nhưng ấy chẳng phải tầm cỡ của sứ mệnh quyết định sự cao trọng
của con người đâu. Thay vì thế, chính tầm cỡ của con người mới quyết định sự
cao trọng của sứ mệnh của người (nam hay
nữ).
Một
số người trong chúng ta được sai đến đây để chu toàn các sứ mệnh to lớn; nhiều
người khác được sai đến vì các mục đích nhỏ nhoi hơn. Có người được kêu gọi để
trở thành cấp lãnh đạo thuộc linh. Những người khác được kêu gọi để làm thợ
quét ống khói. Công việc làm ăn của chúng ta có là gì đi nữa trong thế gian thì
không phải là vấn đề. Vấn đề là cách thức chúng ta làm công việc ấy và cách thế
chúng ta đối đãi với tha nhân trong tiến trình quyết định sự cao trọng của
chúng ta ở trước mắt Đức Chúa Trời.
Trong
Xuất Êdíptô ký 6:26–27, chúng ta để ý thấy rằng lúc đầu Đức Chúa Trời nhắc tới “Arôn và Môise”, nhưng
khi đề cập đến cặp đôi thì là “Môise và Arôn”. Bậc thánh hiền người Do thái dạy rằng chúng ta học biết
từ điều nầy thì thấy Môise và Arôn đều tương đương trong sự cao trọng của họ.
Nhưng
làm sao được như thế chứ? Như Arôn vốn là cao trọng rồi, chính Môise mới là
người đem 10 Điều Răn xuống từ Núi Sinai, Môise là người đã ban cho chúng ta
Kinh thánh, và Môise là người đưa dân Israel ra khỏi Aicập. Trong Phục truyền
luật lệ ký 34, Kinh thánh cho chúng ta biết rằng Môise là vị tiên tri quan
trọng nhất đã từng sống. Làm sao chúng ta nói được Arôn tương đương với Môise
chứ?
Câu
trả lời là, như chúng ta đã nói, tầm cỡ của sứ mệnh không phải là vấn đề. Cả
hai Arôn và Môise đều chu toàn các mục đích đáng trượng của họ ở trên đất, rồi
vì lẽ đó, họ tương đương trong sự cao trọng.
Bậc
thánh hiền dạy: “Chẳng có gì đáng trượng đối với Đức Chúa Trời hơn một người
biết đặt hết lòng, hết linh hồn mình vào việc lo chu toàn sứ mệnh của mình”. Nếu bạn được đặt để ở đây để điều hành Công
Ty Fortune 500 hoặc để lo liệu một gia đình thì không phải là vấn đề. Khi bạn
đặt tấm lòng và linh hồn mình vào công việc mà bạn được đặt để ở đây để lo làm,
không có gì quí báu hơn đối với Đức Chúa Trời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét