Thứ Hai, 26 tháng 1, 2015

LƯỢNG ĐỨC TIN HÀNG NGÀY



Lượng Đức Tin Hàng Ngày

 Các ngươi hãy ghi ngày đó làm kỷ niệm; trải các đời hãy giữ làm một lễ cho Đức Giê-hô-va, tức là một lễ lập ra đời đời — Xuất Êdíptô ký 12:14

Trong phần đọc Kinh thánh tuần nầy, chúng ta đang ở giữa câu chuyện quan trọng nhất trong lịch sử Do thái. Xuất Aicập không những là một câu chuyện khác giữa vòng nhiều truyện tích dựng nên quá khứ của chúng ta. Đây là câu chuyện xác định chúng ta là một quốc gia và được định hướng trong chuổi lịch sử thế giới trong thiên niên kỷ tới đây.

Không có gì phải ngạc nhiên, việc nhớ tới câu chuyện nói đến việc Xuất Aicập đã trở thành một điểm trọng tâm trong Do thái giáo. Khi chúng ta được truyền cho phải đọc Kinh thánh trong tuần nầy, chúng ta tưởng niệm đến các biến cố của việc Xuất Aicập mỗi năm trong kỳ lễ Vượt Qua. Thêm nữa, trong chính điều răn thứ nhứt của 10 Điều Răn, Đức Chúa Trời đề cập đến chính mình Ngài là Đức Chúa Trời, Ngài đã đem chúng ta ra khỏi xứ Aicập. Chúng ta ghi nhớ việc Xuất Aicập mỗi tuần nhằm vào ngày Sa-bát khi chúng ta nhắc tới ơn phước đặc biệt về rượu ngay phần khởi sự bữa ăn Sa-bát. Hơn nữa, câu chuyện được gợi nhớ hàng ngày khi chúng ta mặc lấy tefillin, bảng đeo ngực, cũng như trong sự cầu nguyện hàng ngày của chúng ta, hết thảy đều bao gồm những tham khảo đến câu chuyện Xuất Aicập.

Câu chuyện Xuất Aicập mà chúng ta đang đọc tuần nầy là câu chuyện chúng ta muốn nhắc tới để ghi nhớ từng ngày một trong đời sống của chúng ta.

Tất nhiên, thắc mắc mà chúng ta phải đưa ra là: Tại sao? Tại sao câu chuyện ấy chớ không phải là bất cứ câu chuyện nào khác trong Kinh thánh? Và tại sao phải là từng ngày một chứ?

Bậc thánh hiền người Do thái dạy rằng chúng ta học biết từ câu chuyện Xuất Aicập, một câu chuyện nói tới các dấu kỳ phép lạ hiển nhiên, thể nào Đức Chúa Trời đang vận hành thế giới mỗi ngày qua các dấu kỳ phép lạ kín giấu. Maimonides, một vị rabi ở thế kỷ thứ 12, đã thốt ra mấy lời nầy, ông viết: “Người nào không tin mọi sự chúng tôi viết và mọi sự đang xảy ra cho chúng tôi là một phép lạ, họ không có chỗ với Đức Chúa Trời của Israel”. Tin theo các phép lạ – những điều xảy ra cho chúng tôi từng ngày một – rất là quan trọng và đấy là lý do tại sao chúng tôi phải tự nhắc nhớ mỗi ngày.

Không những tin theo các phép lạ là quan trọng, mà cũng rất khó để mà tin theo lắm. Khi chúng ta nhìn vào thế giới bề ngoài và có nhiều việc dường như rất khó tin, đúng là không luôn luôn dễ dàng nắm bắt đâu là đức tin xác thực rồi tin rằng Đức Chúa Trời có thể làm thay đổi mọi sự. Chúng ta phải thành thực; khi mọi việc dường xấu đi, đầy lo sợ, hay nguy hiểm, bước ra bằng đức tin không phải là một việc dễ dàng. Bậc thánh hiền dạy rằng ngay cả buổi đầu của công cuộc Xuất Aicập, dân Do thái hãy còn đầy nghi ngờ. Việc ấy có thực sự xảy ra không? Liệu Đức Chúa Trời có thực sự chuộc lấy chúng ta không? Có phải các phép lạ với một cấp độ cao như thế thực sự là khả thi chăng?


Đây là lý do tại sao chúng ta phải tự nhắc nhớ mỗi ngày những gì dân Do thái đã tiếp thu được trong cái đêm định mệnh ấy – phải, đúng như thế, Đức Chúa Trời đang thực thi nhiều phép lạ đáng kinh ngạc. Giống như Ngài đã làm ra nhiều phép lạ khi ấy, Ngài cũng hiện đang làm như thế ngay hôm nay. Mỗi ngày, suốt cả ngày, chúng ta có thể nhìn thấy bàn tay của Đức Chúa Trời đang vận hành thế giới theo những phương thức thật lạ lùng. Một người đừng nên chuyển sang thất vọng hay từ bỏ hy vọng. Ơn cứu rỗi có thể xảy đến trong khoảnh khắc đấy thôi. Ngay cả chính hôm nay.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét