Một Kỷ Nguyên Mới Bắt
Đầu
“Đức Chúa Trời từ trên trời ngó xuống con loài người, đặng xem
thử có ai thông sáng, tìm kiếm Đức Chúa Trời chăng. Chúng nó thay thảy đều lui
lại, cùng nhau trở nên ô uế; Chẳng có ai làm điều lành, dầu một người cũng
không” — Thi thiên 53:2–3
Trong 3.000 năm lịch sử của người Do thái, chúng
ta đã thấy rằng lịch sử có một khuynh hướng tự nó lặp lại. Rất nhiều lần, người
Do thái đã bị hà hiếp – từ Pharaôn xứ Aicập, đến Hitler ở nước Đức, đến chủ
nghĩa bài Do thái hiện đang thịnh hành tràn lan hôm nay. Đức Chúa Trời đã cứu
dân sự Ngài ra khỏi từng mối đe doạ và từng nỗ lực muốn tiêu diệt hoàn toàn dân
Do thái. Dân Do thái hãy còn sống thật là lạ lùng và đang phát triển mạnh hôm
nay. Tuy nhiên, những mối đe doa mới đang lù lù xuất hiện ở đường chân trời.
Iran đang ở trên bờ vực trở thành một thế lực nguyên tử trong khi hầu hết các
quốc gia láng giềng của Israel đều có hoả tiễn hướng mũi về họ. Có phải lịch sử
buộc phải tự nó lặp đi lặp lại nữa không? Chu kỳ có thể đi đến mức cuối cùng
không?
Nói theo ý tưởng nầy, Vua David đã viết Thi
thiên 53 như một bản sao gần như chính xác của Thi thiên 14. Mọi sắc thái đều
rất nhẹ nhàng. Không đọc hai Thi thiên song song với nhau, chúng ta có thể lầm
tưởng hai Thi thiên nầy chỉ là một. Tại sao David lại cảm thấy cần phải viết ra
hai lần cùng một Thi thiên?
Bậc thánh hiền người Do thái giải thích rằng David
đang nhấn mạnh sự lặp đi lặp lại của lịch sử. Về mặt kỷ thuật, Thi thiên 14 đã
được viết ra như là lời tiên tri cho thời điểm lúc Đền Thờ Thánh thứ nhứt sẽ bị
hủy diệt. Thi thiên 53 đã được viết ra trong dự đoán sự hủy diệt của Đền Thờ
Thứ Hai. Tuy nhiên, cả hai Thi thiên đều nói tới sự áp bức dân sự của Đức Chúa
Trời và áp dụng cho bất kỳ thời điểm nào trong lịch sử và bất kỳ địa điểm nào
trong thế gian. Tác giả Thi thiên than thở: “Chúng nó ăn
nuốt dân Ta khác nào ăn bánh” (câu
4).
Quí bạn ơi, lịch sử không nhất thiết phải tự
lặp đi lặp lại đâu. Chu kỳ có thể kết thúc, và tôi tin thời điểm tận thế là lúc
bây giờ đây.
Trong câu 2 tác giả Thi thiên viết: “Đức Giê-hô-va từ trên trời ngó xuống các con loài người, đặng
xem thử có ai khôn ngoan, tìm kiếm Đức Chúa Trời chăng”. Đức
Chúa Trời ngó xuống từng thế hệ để xem coi không biết có bao nhiêu người lành. Đức
Chúa Trời muốn biết có bao nhiêu người tin theo Lời của Ngài rồi hiểu rằng con
cái của Israel không được miễn trừ, họ phải chịu sự bắt bớ, nhưng được che chở,
được bảo hộ, và được vùa giúp trở về xứ sở quê hương của họ. Trong Thi thiên, tác
giả kết luận: “Chúng nó thay thảy đều bội nghịch, cùng nhau
trở nên ô uế; chẳng có ai làm điều lành, dầu một người cũng không”. Nhưng sẽ ra sao nếu trong thế hệ của chúng ta, Đức
Chúa Trời ngó xuống và thấy hàng triệu người lành biết kính sợ Đức Chúa Trời,
họ chúc phước cho dân sự Ngài và bảo hộ họ tránh khỏi thiệt hại?
Chúng ta đang ngồi ở bờ thềm của một kỷ
nguyên mới. Một thời điểm khi chúng ta có thể nhìn thấy các lời tiên tri trong
Kinh thánh đạt tới chỗ hiện thực hoàn toàn. Ở đây, trong hội The Fellowship [Mối Thông Công],
Cơ đốc nhân trên khắp thế giới đang giúp cho người Do thái đạt được sự tự do, an
ninh, và những khoản tiếp trợ cho cuộc sống, từng ngày một. Vòng xoay bắt bớ
không nhất thiết phải tiếp tục nữa. Và chúng ta có thể tạo nên mọi sự khác biệt.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét