Thứ Tư, 7 tháng 1, 2015

SỨC MẠNH ĐỂ NHƯỢNG BỘ


Sức Mạnh Để Nhượng Bộ

Giu-đa là một sư tử tơ; Hỡi con! Con bắt được mồi rồi tha về. Nó sụm gối, nằm khác nào sư tử đực, như sư tử cái; há ai dám khiến ngồi lên?” — Sáng thế ký 49:9

Đôi khi lối trình diễn sức lực mạnh mẽ nhất không phải là khả năng chế ngự kẻ khác; mà đó là khả năng nhượng bộ.

Cách đây mấy tuần, chúng ta đọc phân đoạn Kinh thánh thuật lại cho chúng ta câu chuyện nói tới Giuđa và Tama. Tama đã kết hôn với người con trưởng của Giuđa. Sau khi con chết đi, Giuđa đã gả Tama cho đứa con thứ hai. Khi con ấy cũng chết mất, Giuđa đã đỗ thừa cho Tama theo cách riêng. Vì thế, khi ông hứa đứa con trai thứ ba với Tama, thực sự ông không dự tính để nó kết hôn với nàng ta. Tama đã chờ đợi và đã sống trong nhà của cha chồng mình, cứ đợi cho đến khi đứa con trai thứ ba sẽ trở thành chồng kế tiếp của mình. Nhưng ngày ấy không bao giờ đến. Hiển nhiên là Tama đã nối rất nhiều dấu chấm câu. Nàng hiểu rõ rằng nàng sẽ mãi là goá phụ không con cho đến đời đời, trừ phi nàng nắm lấy vấn đề trong tay mình.

Tama hay được cha chồng mình là Giuđa, sẽ đi hớt lông chiên. Nàng ăn mặc như kỵ nữ với mạng che hết mọi thứ trừ ra cặp mắt rồi đến ngồi ở một giao lộ mà chắc chắn Giuđa phải đi ngang qua. Thực vậy, Giuđa rơi vào tầm nhìn của Tama, ông tưởng nàng là một kẻ lạ. Ông không có tiền để trả cho nàng, và vì vậy ông cầm con dấu, sợi dây và cây gậy như một của tin. Về sau, khi ông tìm cách gửi cho người phụ nữ kín nhiệm số tiền mà ông đã mắc, thì không tìm được nàng.

Trong bối cảnh kế đó, Giuđa hay rằng Tama đã có thai, mặc dù nàng không có kết hôn. Nổi giận với cách ăn ở phi đạo đức của Tama, ông đã ra lịnh cho Tama phải bị thiêu. Khi họ đưa nàng ta ra để chịu hình, nàng đã bày ra con dấu và cây gậy, nói rằng chúng thuộc về người cha của đứa trẻ chưa ra đời của nàng.

Giuđa vốn không nhận ra nàng. Khi Tama đã tỏ ra Giuđa là chủ nhân của mấy món đó, ông có thể chối việc ấy. Song thay vì thế, Giuđa đã làm một việc rất là khó tin — ông nhìn nhận rằng mình đã sai. “Nàng phải hơn ta (Sáng thế ký 38:26). Giuđa đã có sức lực để nhượng bộ.

Sức lực đáng kinh ngạc như thế nầy đã vang dội trong phân đoạn Kinh thánh tuần nầy, khi Giacốp chúc phước cho Giuđa cùng thế hệ con cháu của ông, rằng: Nó sụm gối, nằm khác nào sư tử đực”, Giuđa giống như một con sư tử đủ mạnh để sụm gối xuống — nhìn nhận chúng ta là sai lầm khi lấy lượng sức lực của một con sư tử.

Nhiều năm về sau, Vua David, một dòng dõi trực hệ của Giuđa, đã hành động với ân điển tương tự. Khi đối diện với tiên tri Nathan về việc phạm tội với Bátsêba, David đã không biện hộ hay nói khác đi. Mặc dù ông là vua của xứ sở, ông đã mạnh đủ để nhượng bộ. Ông chỉ xưng nhận: “Ta đã phạm tội” (II Samuên 12:13).

Quí bạn ơi, tuần nầy chúng ta hãy nhớ đến sức lực đáng kinh ngạc trong sự hạ mình xuống. Chúng ta hãy nói: “Tôi lấy làm tiếc” thường xuyên hơn. Đây không phải là một dấu hiệu nói tới tình trạng yếu đuối đâu. Theo truyền khẩu của người Do thái, đây là dấu hiệu chỉ ra hàng vương giả.




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét