Là Gậy, Đừng Là Rắn
“Khi nào Pha-ra-ôn truyền
cho các ngươi: Hãy làm phép lạ đi, thì ngươi sẽ nói cùng A-rôn rằng: Hãy lấy gậy
của anh, liệng trước mặt Pha-ra-ôn, gậy sẽ hóa thành một con rắn” — Xuất Êdíptô ký
7:9
Về
phép lạ đầu tiên trong nhiều phép lạ của Đức Chúa Trời, Môise được truyền cho
phải đến gặp Pharaôn rồi biến cây gậy thành con rắn. Môise đã làm theo y như đã
được truyền cho phải làm; Arôn đã ném cây gậy xuống đất và nó biến thành con
rắn ngay trước mặt Pharaôn. Nhưng hết thảy chúng ta đều biết rõ chuyện gì đã
xảy ra kế đó. Các thuật sĩ của Pharaôn đã làm đúng một việc y như thế! Thực vậy,
theo truyền thuyết của người Do thái, từng đứa trẻ 5 tuổi ở Aicập có thể thực
hiện y cái “mẹo” đó. Lẽ nào Đức Chúa Trời lại sai Môise với
một việc có chút ấn tượng như thế sao?
Bậc
thánh hiền Do thái dạy rằng phép lạ không có ý định gây ấn tượng đâu; nó đã
được dự trù để gửi đến một sứ điệp.
Hãy
xem xét việc sau đây. Trong xứ Aicập, một con rắn, đặc biệt là rắn hổ mang, là
biểu tượng của hoàng gia và thần linh. Các Pharaôn đều được dân chúng xem là
vua và là thần linh. Đấy là lý do tại sao, khi bạn nhìn xem các hình ảnh mô tả
những Pharaôn xưa kia của người Aicập, bạn sẽ thấy rằng toàn bộ phần mũ trang
phục của họ đều bao gồm các biểu tượng về rắn và rắn hổ mang. Thường thì một
con rắn nhỏ đứng ở đỉnh vương miện tiêu biểu cho rắn thần Uraeus. Hai
bên của vương miện gồm toàn đầu của rắn hổ mang. Ngay cả hàm râu nhọn thẳng
xuống, chúng ta thấy trên các bức tượng Pharaôn trông giống như phần bụng dưới
của con rắn. Đức Chúa Trời không chọn con rắn làm phép lạ đầu tiên của Ngài ở
trước mặt Pharaôn giống như một ý thích mới nảy ra đâu. Đây là một sự lựa chọn
cố tình và là một sứ điệp rất sâu sắc.
Khi
con rắn của Arôn nuốt lấy bầy rắn của Pharaôn, điều nầy trở nên thú vị lắm đây.
Sự việc cho thấy giống như thể Đức Chúa Trời đang phán: “Các ngươi nghĩ rằng
các ngươi là thần linh, nhưng Ta là Thần Linh duy nhứt. Ta có thể nuốt lấy các
ngươi, và một khi các ngươi qua đi, sẽ chẳng có dấu vết nào cho thấy các ngươi
đã từng tồn tại”. Mặt
khác, Đức Chúa Trời còn mãi cho đến đời đời.
Trong
thời của chúng ta, chúng ta cũng có thể “tái hiện” nhiều phép lạ của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời có thể
cung cấp đồ ăn, chúng ta có thể ra siêu thị và cung cấp đồ ăn. Đức Chúa Trời có
thể chữa lành, và chúng ta có thể đi bác sĩ và được chữa lành. Đức Chúa Trời có
thể dựng nên sự sáng, và chúng ta cũng có thể đem ánh sáng vào một căn phòng
tối tăm chỉ với một động tác: bật công tắc lên. Chúng ta cũng có thể làm được
hết mọi sự đó!
Nhưng
xin đừng dại dột. Chúng ta không phải là thần linh đâu. Chỉ Đức Chúa Trời mới
là Thần Linh. Ngài đã, đang, và luôn luôn sẽ là Thần Linh. Ngài là nguồn của
mọi sự chúng ta có thể làm và là mọi sự chúng ta có thể trở thành.
Ở
phần cuối của bối cảnh, con rắn của Arôn biến trở lại thành cây gậy. Cũng có
một sứ điệp ở đây nữa. Chúng ta không phải là Đức Chúa Trời; chúng ta chỉ là
cây gậy – một công cụ trong tay Ngài. Đối với người nào ham muốn danh tiếng,
quyền thế, và sự giàu có, sứ điệp nầy sẽ đau nhức như vết cắn có nọc rắn. Còn
đối với những ai khao khát ý nghĩa, sự bình an, và sự nên thánh, đây là một
tiếng êm dịu nhỏ nhẹ trấn tỉnh con rắn ở trong chúng ta và giải phóng linh hồn
chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét