Thứ Ba, 13 tháng 1, 2015

BÍ QUYẾT CỦA ISRAEL



Bí Quyết Của Israel
Vậy, người Ê-díp-tô bèn đặt các kẻ đầu xâu để bắt dân Y-sơ-ra-ên làm xâu khó nhọc; họ xây thành Phi-thom và Ram-se dùng làm kho tàng cho Pha-ra-ôn. Nhưng người Ê-díp-tô càng bắt làm khó nhọc chừng nào, dân Y-sơ-ra-ên càng thêm nhiều lên, và tràn ra chừng nấy. Người Ê-díp-tô bèn đem lòng ghen ghét dân Y-sơ-ra-ên” — Xuất Êdíptô ký 1:11–12
Vào buổi sáng mùa thu mát mẻ trong tháng 11 vừa qua, trong vùng phụ cận im ắng của thành Jerusalem, thảm hoạ ụp đến khi hai tên khủng bố, được trang bị bằng búa, dao, và một khẩu súng, đã xông vào một nhà hội. Nhiều người nhóm lại ở đây để dâng lời cầu nguyện ban sáng, họ đang chìm vào sự cầu nguyện khi tiếng súng đầu tiên vang lên. Sau 7 phút chiến đấu, 4 rabi đã bị giết và một cảnh sát người Do thái đã bị thương trầm trọng, sau đó đã gục chết vì các vết thương của mình. Trái tim của cả nước bị xé toang ra và nổi đau ấy đã được bạn bè trên khắp thế giới cảm nhận được.
Không hơn hai ngày sau, một bức thư đã được đánh đi khắp trên mạng internet. Bức thư ấy đến từ bốn bà goá phụ mới cùng 26 đứa trẻ mồ côi cha. Bức thư nhắc đến xứ sở Israel với một lời thỉnh cầu: từ chỗ tôn trọng những người chồng người cha đã bị giết, cả xứ cam kết yêu thương nhau ngày càng hơn. Đây là một lời kêu gọi phải kềm chế đối với những lời đồn đãi hay bất kỳ lời lẽ nào gây tổn thương. Đây là lời kêu gọi phải hiệp một, yêu thương, và đoàn kết. Đây là một lời phát biểu cho rằng tai vạ nầy sẽ không đem lại điều tốt nhứt cho chúng ta; thay vì thế, nó sẽ đưa điều tốt nhứt đang có ra khỏi chúng ta.
Đây là bí quyết của dân tộc Do thái. Bị bắt bớ nhiều hơn bất kỳ một dân tộc nào khác trên thế giới, chúng tôi chỉ trở nên tốt hơn, mạnh hơn và trung tín hơn mà thôi. Họ càng áp bức chúng tôi, họ càng tinh luyện chúng tôi và xác định rõ chúng tôi.
Phản ứng nầy có gốc rễ của nó trong phần đọc Kinh thánh hôm nay. Tuần lễ nầy, chúng ta bắt đầu sách Xuất Êdíptô ký. Chỉ là một vài câu, chúng ta học được rằng sự sống đã trở nên khó khăn cho con cái Israel. Lúc đầu, họ được mời xuống Aicập giống như hạng thực khách hoàng gia, giờ đây họ là đối tượng của sự chế giễu và thù nghịch. Sự bắt bớ Israel mới bắt đầu: Vậy, người Ê-díp-tô bèn đặt các kẻ đầu xâu để bắt dân Y-sơ-ra-ên làm xâu khó nhọc;...”. Nhưng: “...người Ê-díp-tô càng bắt làm khó nhọc chừng nào, dân Y-sơ-ra-ên càng thêm nhiều lên, và tràn ra chừng nấy”.
Việc đã xảy ra thể nào, thì cũng sẽ xảy ra y như thế. Israel sẽ tiếp tục mạnh mẽ ở ngay bề mặt của sự bắt bớ.
Bạn có nhớ danh Israel có được là từ đâu không? Giacốp đã được đặt cho danh nầy bởi thiên sứ của Đức Chúa Trời, Ngài phán: “Tên ngươi sẽ chẳng là Giacốp nữa, nhưng tên là Israel, vì ngươi đã có vật lộn với Đức Chúa Trời và người ta; ngươi đều được thắng” (Sáng thế ký 32:28). Là “Israel” có nghĩa là phải nếm trải nổi vất vả và trở nên tốt hơn, mạnh mẽ hơn ở đầu kia.

Quí bạn ơi, trong từng cơn thách thức, chúng ta có thể chọn trở nên tốt hơn hay cay đắng hơn. Chúng ta có thể để cho các tai vạ trở thành cứu cánh của chúng ta, hoặc mở lòng mình ra trước những khởi đầu mới. Chúng ta đã được bốn bà goá phụ Do thái truyền cảm hứng cho. Ở bề mặt của bất kỳ thách thức nào, chúng ta hãy chỗi dậy với đức tin và sự bền đỗ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét