Đức Giê-hô-va Là Sự Sáng
Của Tôi
“Trong vòng các ngươi nào có ai kính sợ Đức
Giê-hô-va, và nghe tiếng của tôi tớ Ngài? Kẻ nào đi trong tối tăm và không có
sự sáng thì hãy trông cậy danh Đức Giê-hô-va, hãy nương nhờ Đức Chúa Trời mình.
Kìa, hết thảy các ngươi là kẻ thắp lửa và đốt đuốc vây lấy mình, thì hãy đi
giữa ngọn lửa mình và giữa những đuốc mình đã đốt! Ấy là sự tay ta đã làm cho
các ngươi, các ngươi sẽ nằm trong sự buồn bực!” — Ê-sai 50:10–11
Trong mấy câu Kinh Thánh hôm nay trích từ sách
Ê-sai, là một phần của “Bảy tuần lễ an ủi” theo truyền thống được
đọc lên sau ngày lễ Tisha B'Av và Các Ngày Lễ Thánh Lớn,
vị tiên tri tái bảo đảm với dân sự rằng Đức Chúa Trời không quên cũng không từ
bỏ họ. Ông khẳng định rằng mặc dù tình huống có vẻ ảm đạm khi họ sống trong cảnh
phu tù, mọi sự sẽ suông sẻ vào lúc cuối cùng.
Thật vậy, Đức Chúa Trời sẽ đem họ về lại xứ Y-sơ-ra-ên
và dân tộc sẽ được phục hồi. Trong câu 10, Ê-sai kêu gọi Israel phải có đức tin.
Ngài tuyên bố: ““Trong vòng các ngươi nào có ai kính sợ Đức
Giê-hô-va, … Kẻ nào đi trong tối tăm và không có sự sáng thì hãy trông cậy danh
Đức Giê-hô-va, hãy nương nhờ Đức Chúa Trời mình”.
Điều này nhắc cho tôi nhớ đến một thời điểm khác
trong lịch sử của dân Do-thái. Trong thời của anh em Maccabee, những anh hùng của
câu chuyện Hanukkah, đã có những người trong
xứ Israel tin cậy nơi Đức Chúa Trời và đã có những người đứng cùng phe với kẻ
áp bức Hy-lạp. Nhóm Do-thái thứ hai chấp nhận nền văn hóa Hy-lạp, mặc dù nó mâu
thuẫn với Lời của Đức Chúa Trời, và tự coi mình là “giác ngộ”. Họ có nghệ thuật, triết
học, toán học và khoa học Hy-lạp. Ai cần đến Lời của Đức Chúa Trời chứ?
Mattityahu, người đứng đầu dòng họ Maccabee, đã phát
ra tiếng kêu này: “Hễ ai sống cho Đức
Chúa Trời hãy đến với tôi!” Đã đến lúc phải đưa ra sự lựa chọn. Trong xứ Israel là thời
kỳ rất tăm tối. Mọi thứ dường như đang rã bèng ra hết. Ai sẽ cứu họ chứ? Lẽ nào
là Đức Chúa Trời? Liệu họ có đức tin nơi Ngài và tin cậy Ngài là ánh sáng dẫn dắt
họ qua bóng tối tăm chăng? Hay họ sẽ đứng về phía người Hy-lạp, tin tưởng nơi
những gì họ nom thấy, thay vì có đức tin nơi Ngài là Đấng họ không thấy?
Phần thưởng của những người đứng về phía anh em Maccabee,
ấy là Chúa đã dẫn họ đến chiến thắng. Ít người đã đánh bại nhiều người; kẻ yếu
đánh bại kẻ mạnh. Như một món quà thêm vào đó, Đức Chúa Trời lấy bình dầu nhỏ
mà anh em Maccabee tìm thấy trong Đền Thờ, và trong khi ánh sáng chỉ còn có một
ngày nữa thôi, nó đã cháy tám đêm cho đến khi dầu mới đã sẵn sàng.
Đức Chúa Trời đã chứng tỏ rằng người nào đặt để
Ngài làm sự sáng của họ sẽ được chúc phước cho với sự sáng đời đời!
Khi chúng ta nếm trải bóng tối tăm trong đời sống
của mình, chúng ta sẽ bị cám dỗ muốn nghịch lại Lời của Đức Chúa Trời. Nhưng vị
tiên tri tiếp tục viết rằng người nào chế tạo ra ngọn đuốc của riêng mình – nguồn
sáng riêng của họ thay vì tin cậy nơi sự sáng của Đức Chúa Trời – sẽ không
thành công.
Nguyện chúng ta lập Đức Chúa Trời làm nguồn sáng
dẫn lối cho chúng ta hôm nay. Hãy sống theo mấy câu Kinh Thánh này hôm nay: “Dầu ngồi trong nơi tối tăm, Đức Giê-hô-va sẽ
làm sự sáng cho ta” (Mi-chê 7:8), và “Đức GIÊ-HÔ-VA là ánh sáng và là sự cứu rỗi tôi: Tôi sẽ sợ ai?” (Thi thiên 27:1).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét