Dọn Đường Cho Đức Chúa
Trời
“Có
tiếng kêu rằng: Hãy mở đường trong đồng vắng cho Đức Giê-hô-va; hãy ban bằng
đường cái trong đất hoang cho Đức Chúa Trời chúng ta! Mọi nơi sủng thấp sẽ được
cao lên; mọi núi mọi gò sẽ bị hạ xuống; các nơi gập ghềnh sẽ làm cho bằng; các
nơi dốc hãm sẽ làm thành đồng nội” — Ê-sai 40:3–4
Ngay
sau ngày Tisha B'Av, trong nhà hội, chúng ta bắt đầu một loạt phần đọc Ngũ Kinh
được gọi là "Bảy Tuần Yên Ủi".
Như chúng ta đã biết, Tisha B'Av kể lại tất cả những thảm hoạ đã xảy ra cho dân Do-thái và cho
chính chúng ta là những cá nhân, và bảy phần đọc từ sách Ê-sai giục giã chúng
ta cứ bước tới trước, ăn năn, và chữa lành. Với một số lời lẽ nổi tiếng nhất trong
Kinh Thánh, việc đọc bắt đầu: “Hãy yên ủi, hãy yên ủi dân ta” (Ê-sai 40:1).
Hai
câu sau chúng ta đọc: “Có tiếng kêu
rằng: Có tiếng kêu rằng:
Hãy mở đường trong đồng vắng cho Đức GIÊ-HÔ-VA; hãy ban bằng đường cái trong
đất hoang cho Đức Chúa Trời chúng ta!”
Bậc thánh hiền Do-thái hỏi: Tiếng của ai đang
kêu gọi thế? Và đâu là sứ điệp?
Một
ý kiến cho thấy đó là giọng nói êm dịu, nhỏ nhẹ ở bên trong chúng ta, thúc
giục chúng ta đến gần với Đức Chúa Trời hơn. Trong Do-thái giáo, sa mạc thường
tượng trưng cho một nơi không có sự tin kính. Mặt khác, Kinh Thánh (Lời của Đức Chúa Trời) được sánh với
nước – loại nước cung ứng sự sống và mang lại tình trạng kết quả. Một sa mạc đúng
là hoang mạc khi loại nước ban sự sống của Đức Chúa Trời không có ở đó. Bất cứ
lúc nào chúng ta xây khỏi Đức Chúa Trời hoặc hành động theo những phương thức tội
lỗi, chúng ta đang bước vào một sa mạc thuộc linh.
Tuy
nhiên, Đức Chúa Trời yêu thương chúng ta quá nhiều đến nỗi không để cho chúng
ta bước đi mà không có một lời nào hết. Giống như thể Ngài kêu lên với chúng ta:
“Đừng
làm ta phải nín lặng đi! Hãy tạo không gian cho ta trong đời sống của ngươi! “Đặc
biệt, Đức Chúa Trời phán: “Hãy mở đường” và
“ban
bằng đường cái”. Nếu chúng ta cần Đức
Chúa Trời trong đời sống của chúng ta, chúng ta phải tạo ra một con đường để
Ngài bước vào.
Khi
chúng ta muốn tạo ra một con đường thuộc thể, điều đó đòi hỏi chúng ta phải dời
đi hết mọi chướng ngại vật ra khỏi con đường. Chúng ta phải dẹp bỏ mọi trở ngại
nào đang làm cho con đường ra khó đi. Cũng thực như thế khi chúng ta muốn đến gần
với Đức Chúa Trời hơn. Chúng ta phải loại bỏ bất cứ thứ gì đang chặn lối trên
con đường. Chúng ta cần phải loại bỏ các hành vi gây tổn hại và dứt bỏ những
suy tưởng không phù hợp.
Nếu
chúng ta muốn biến con đường đó thành đường cao tốc – một con đường có thể được
di chuyển một cách dễ dàng và nhanh chóng – chúng ta cần phải ban bằng nó hầu
cho chúng ta không bị chậm lại bởi các lối cong quẹo và ngả rẽ trên đường. Các
cây cầu được xây dựng bắc ngang qua trên những chỗ thấp và đường hầm đang chèn qua
các ngọn núi để cho phép các con đường được bằng phẳng hơn.
Tương
tự như vậy, khi chúng ta muốn có sự tiếp cận dễ dàng với Đức Chúa Trời của
chúng ta, chúng ta cần phải ban bằng các đường lối của chúng ta. Chúng ta có đi
lạc không? Chúng ta tránh những con đường nào mà chúng ta không nên đi? Chúng
ta cần phải ban bằng cách thức chúng ta sinh sống hầu cho Đức Chúa Trời có thể
làm ra nhiều phép lạ trong đời sống của chúng ta.
Hôm
nay, chúng ta hãy làm cho các đường lối của chúng ta ra thẳng hơn một chút. Hãy
dọn đường cho Đức Chúa Trời, và Ngài sẽ mở đường cho bạn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét