Bạn Đã Tiếp Thu Các Bài Học Chưa?
“Đoạn, dân Y-sơ-ra-ên đi từ núi Hô-rơ về hướng Biển đỏ, đặng đi
vòng theo xứ Ê-đôm; giữa đường dân sự ngã lòng. Vậy, dân sự nói nghịch cùng Đức
Chúa Trời và Môi-se mà rằng: Làm sao người khiến chúng tôi lên khỏi xứ Ê-díp-tô
đặng chết trong đồng vắng? Vì đây không có bánh, cũng không có nước, và linh
hồn chúng tôi đã ghê gớm thứ đồ ăn đạm bạc nầy” — Dân số ký 21:4–5
Có thể
bạn đã để ý thấy rằng chính những thách thức ấy vẫn tiếp tục tái diễn trong đời
sống của bạn. Chúng có thể là vấn nạn tài chánh hoặc khó khăn trong các mối
quan hệ. Có thể bạn đang vật lộn liên tục với tình trạng sức khỏe mà không thể
lùi trở lại. Nếu nghe quen với bất kỳ vấn nạn này, có thể là Đức Chúa Trời đang
cố dạy cho bạn một điều gì đó. Từng khó khăn trong cuộc sống là một bài học. Mỗi
thử thách là một vị giáo sư. Nhưng nếu chúng ta không hiểu những gì giáo sư đang
ra sức dạy dỗ chúng ta, bài học sẽ được lặp đi lặp lại nhiều lần.
Đức
Chúa Trời là vị giáo viên rất kiên nhẫn. Mặt khác, chúng ta thường lui đi trước
khi chúng ta nhận lãnh những việc đáng phải nhận.
Trong
phần Kinh Thánh đọc của tuần này [Dân số
ký 19:1 – 22:1; Các Quan Xét 11:1 - 13], dân Israel đã có nhiều tuần lễ
chưa bước vào Đất Hứa. Thực vậy, trong phần Kinh Thánh này, họ đương diện với
các chiến trận đầu tiên của họ trên đường vào xứ ấy. Đã sống 39 năm trong sa mạc,
và sau cùng rồi cũng được nhìn thấy. Và khi ấy chúng ta nghe điều này: “Làm sao người khiến chúng tôi lên khỏi xứ Ê-díp-tô đặng chết
trong đồng vắng? Vì đây không có bánh, cũng không có nước, và linh hồn chúng
tôi đã ghê gớm thứ đồ ăn đạm bạc nầy”
Nghe
câu này có quen không? Quen đấy! Chúng ta đã nghe từ hình thức phàn nàn này nhiều
lần trước đây — Xuất Ê-díp-tô 14 và 16, và
Dân số ký 14, 16 và 20 thảy đều chứa các công thức đa dạng của cùng sự phàn nàn
đó. Và ở đây một lần nữa trong Dân số ký 21, dân sự vẫn còn lằm bằm.
Thậm
chí còn bực bội hơn nữa là nếu dân Do Thái chịu kiên nhẫn, trung thành và tin cậy
nơi Đức Chúa Trời, họ đã ở trong Đất Hứa chỉ trong vài tuần lễ mà không phải nếm
trải cuộc hành trình đau khổ qua sa mạc cùng những thử thách và biến chứng tiếp
theo.
Thêm
nữa, khi chúng ta xem xét kỹ hơn nơi lời phàn nàn của họ, thậm chí là rất bất hợp
lý. Thứ nhứt, họ phàn nàn rằng họ không có bánh ăn, nhưng trong hơi thở tiếp
theo, họ phàn nàn về việc họ đã ghê gớm thứ đồ ăn ấy là ngần nào. Chúng ta biết
nguồn thức ăn chính của họ là ma-na, thứ đồ ăn mà chúng ta học được nếm giống
như thứ gì đó – kể cả bánh mì. Họ cũng nói
rằng họ chẳng có nước uống, nhưng chỉ một chương trước đó chúng ta đọc thấy thể
nào Môi-se làm cho vầng đá văng nước ra cho họ uống. Vậy thì việc gì đã xảy ra ở
đây?
Như
Kinh thánh giải thích, xứ Ê-đôm không cho phép con cái Israel băng ngang qua
vùng đất của họ để tới xứ Ca-na-an, điều này buộc dân Do Thái phải đi một con
đường vòng dài hơn, lại phải đánh nhau với những gã giềnh giàng của xứ Si-hôn
và Óc. Nói một cách đơn giản, dân Israel đã vào đến xứ rồi đây. Họ thiếu kiên
nhẫn, can đảm và đức tin. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời không muốn nhượng bộ; Ngài muốn
họ phải lớn lên!
Tôi
nghĩ rằng khi Đức Chúa Trời sai đến cùng chúng ta những thử thách tương tự nhiều
lần trong cuộc sống, Ngài đang yêu cầu chúng ta phải làm y như thế. Đừng tỏ ra
mệt nhọc trước chính những nan đề đó. Thay vì thế, hãy khôn ngoan hơn, nhắm mục
đích cao hơn, và tiếp thu những bài học mà Đức Chúa Trời đã đặt để trên chuyến hành
trình của bạn hướng tới sự thành công.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét