Những “Ha-Man” Trong Đời Này
“Ha-man tâu với vua A-suê-ru rằng: Có một dân
tộc tản mản, tải rác ra giữa các dân tộc trong những tỉnh của nước vua: luật
pháp của chúng nó khác hơn luật pháp của các dân khác; lại chúng nó cũng không
tuân theo luật pháp của vua; dung chúng nó chẳng tiện cho vua” — Ê-xơ-tê 3:8
Lễ Phu-rim của người Do-thái tưởng niệm câu chuyện
đầy cảm hứng nói tới Hoàng hậu Ê-xơ-tê, là người đã nắm lấy địa vị dũng cảm chống
lại thành kiến và bất công. Chúng ta ngưỡng mộ lòng can đảm và dạn dĩ của hoàng
hậu, sự khôn ngoan và sự ngay thẳng của Mạc-đô-chê. Chúng ta phải run sợ bởi sự
sắp xếp của Đức Chúa Trời ở đằng sau bối cảnh lo giải cứu người của Ngài.
Tuy nhiên, đây cũng là một câu chuyện nghiêm túc
nói tới điều ác, thù hận và thành kiến trong thế gian này, một khi Ha-man
tiêu biểu cho, ông ta là Thủ tướng của nhà vua. Ha-man là người đứng hàng đầu các
cấp lãnh đạo xứ Ba-tư, và rõ ràng là một trong những kẻ được nhà vua ưu ái. Sự
ưu ái này cho phép Ha-man tích lũy được một lượng tài sản và ảnh hưởng rất lớn.
Vậy tại sao Ha-man lại muốn tiêu diệt hết thảy dân Do-thái vì cớ mọi hành vi của một người?
Kinh Thánh cho chúng ta biết rằng Ha-man là một người A-ma-léc, một trong các cừu
thù của dân Israel. Vì lẽ đó, lòng thù hận của Ha-man cứ vượt qua Mạc-đô-chê mà
đến với hết thảy dân Israel. Như các ra-bi Do-thái dạy dỗ, A-ma-léc thay thế
cho hết thảy những ai tiêu biểu cho điều ác, không những là dòng dõi theo phần
xác như Ha-man.
Là người thứ hai có toàn quyền, Ha-man vốn ưa thích
sức mạnh và quyền bính cùng sự tôn kính được biểu hiện cho ông ta. Tuy nhiên, dân
Do-thái nhìn xem Đức Chúa Trời là thẩm quyền tối hậu của họ, chớ chẳng phải bất
kỳ nhân vật nào khác, và chắc chắn không phải là Ha-man. Ha-man nhận ra rằng
cách duy nhất để hoàn thành ước muốn ích kỉ của mình là phải giết hết những kẻ
nào xem thường quyền bính của mình.
Haman, cũng còn hơn là một nhân vật trong lịch sử
nữa — ông ta vẫn sống động hôm nay y như trong các thời kỳ Kinh thánh. Chúng ta
nhận ra Ha-man trong cấp lãnh đạo Iran kêu gọi sự hủy diệt Israel. Chúng ta cảm
thấy sự hiện diện của Ha-man khi chúng ta đọc tin tức nói tới những kẻ khủng bố
thực hiện các cuộc tấn công giết người nhắm vào người Do-thái và các tổ chức
Do-thái trên khắp thế giới. Chúng ta nghe thấy Ha-man trong lời lẽ hận thù của
các giáo sĩ Hồi giáo cực đoan, họ rao giảng rằng dân Do-thái là “hậu duệ của loài vượn và loài heo”.
Một trong những sứ điệp của lễ Phu-rim — một sứ điệp
áp dụng cho dân Do-thái và Cơ đốc nhân như nhau — ấy là trong một thế giới
không thiếu những "Ha-man", chúng ta cần có nhiều "Ê-xơ-tê" cam kết hạ mình xuống đứng trước mặt Đức Chúa
Trời và tìm cách bảo vệ dân sự của Ngài khi đối mặt với mọi khó khăn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét