Hãy Yên Ủi Dân Ta
“Đức
Chúa Trời của các ngươi phán rằng: Hãy yên ủi, hãy yên ủi dân ta” — Ê-sai 40:1
Khi
Alice Herz-Sommer qua đời ở tuổi 110 vào năm 2014, bà là người lớn tuổi nhất còn
sống của lần diệt chủng Phát xít Đức. Khi được hỏi bí quyết sống của bà, Alice
trả lời: "Tôi
nhìn thấy vẻ đẹp ở khắp mọi nơi". Và
khi được hỏi: "Đâu là bí quyết của bà khi cảm thấy tốt lành ở độ tuổi của
bà?" Alice trả lời: "Lạc quan … Tìm kiếm điều tốt lành. Cuộc
sống thật là đẹp, cực kỳ xinh đẹp. . . Chúng ta phải biết ơn khi chúng ta đang
sống. Tôi biết về những thứ tồi tệ, nhưng tôi chỉ tìm kiếm những điều tốt lành”.
Câu Kinh
Thánh của chúng ta hôm nay luôn được đọc như một phần đọc của Ngũ kinh trong nhà
hội của người Do-thái vào ngày Sa-bát sau ngày Tisha B’Av – ngày thứ chín của tháng Av – ngày đen tối nhất trong năm của
người Do-thái.
Vào
ngày Tisha
B’Av, nhiều thảm hoạ đã giáng trên dân Do-thái.
Đền Thờ Thứ Nhất và Thứ Hai bị hủy diệt trong cùng một ngày, cách nhau nhiều
thế kỷ; dân Do-thái bị trục xuất khỏi Tây Ban Nha năm 1942; và Đệ I Thế Chiến đã
nổ ra vào ngày này, là ngày trực tiếp dẫn đến sự tàn phá của Đệ II Thế Chiến và
diệt chủng của Phát xít Đức. Ngày này là ngày để ghi nhớ hết thảy các thảm hoạ đã
giáng trên dân Do-thái và để kêu la với Đức Chúa Trời.
Đó là một ngày kiêng ăn và khóc lóc.
Tuy nhiên, qua ngày hôm sau, chúng tôi bắt đầu hồi phục. Chúng tôi hồi phục bằng cách đến gần với Đức Chúa Trời hơn, tự cải thiện bản thân, và bằng cách tập trung vào các ơn phước trong đời sống của chúng tôi. Như vậy, rất là phù hợp khi lời lẽ đầu tiên chúng ta đọc sau ngày Tisha B’Av bắt đầu: “Đức Chúa Trời của các ngươi phán rằng: Hãy yên ủi, hãy yên ủi dân ta”.
Thời gian gây tổn thương đã kết thúc. Thời
gian chữa lành đã khởi sự.
Bậc
thánh hiền Do-thái lấy làm lạ ở chỗ tại sao từ "yên ủi" được sử dụng hai lần. Liệu rằng từ ấy sử dụng một lần thì có đủ
không? Một câu trả lời khả thi, ấy là bất cứ khi nào một từ được lặp đi lặp lại
trong Kinh thánh, tầm quan trọng của từ đó được nhấn mạnh. Trong trường hợp
này, sự lặp đi lặp lại “yên ủi” cho chúng ta
biết rằng chúng ta được truyền cho phải làm sự yên ủi. Đây không những là một
đề xuất – mà nó còn là một yêu cầu!
Đôi
lúc, khi chúng ta nếm trải thảm hoạ, chúng ta thấy khó vượt qua được nỗi khổ
của mình. Một số người đắm mình trong nỗi khổ của họ quá lâu. Không những việc
này là không lành mạnh, mà nó còn là điều Đức Chúa Trời không mong muốn cho
linh hồn của chúng ta. Đức Chúa Trời muốn chúng ta phải chữa lành và phải được yên
ủi. Nhưng chúng ta phải sẵn sàng để bước tới.
Alice
Herz-Sommer đã nếm trải thảm hoạ lớn lao nhất trong thời đại của chúng ta. Bà đã
chứng kiến những tội ác khủng khiếp và đã sống qua một số ngày đen tối nhất
mà thế gian này từng trông thấy. Tuy nhiên, khi thời điểm đến, bà cứ sống tiếp
tục. Bà đã chọn nhìn xem điều lành và vẻ đẹp trong cuộc sống. Bà đã chọn sống biết
ơn vì các ơn phước của mình. Bà đã chọn sự sống.
“Hãy
yên ủi, hãy yên ủi dân ta”. Đây là điều Đức Chúa Trời mong muốn cho chúng ta. Đã đến lúc
chữa lành mọi sự tan vỡ của chúng ta và hãy tập trung vào các ơn phước của
chúng ta. Không những đây là một lựa chọn tốt đẹp; mà nó còn là nhiệm vụ thiêng
liêng của chúng ta nữa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét