Trèo Lên Cao Hơn
“các ngươi tính năm mươi ngày cho đến ngày sau
của lễ sa-bát thứ bảy, thì phải dâng một của lễ chay mới cho Đức GIÊ-HÔ-VA” — Lêvi ký 23:16
Tôi từng nghe một câu chuyện kể về một người kia
lấy máy bay của mình ra ngoài làm một vòng. Trong chiếc máy bay của ông ta là một
sợi cáp nối từ thanh điều khiển đến tận đuôi của chiếc máy bay điều khiển hướng
đi của chiếc máy bay. Vào cái ngày đặc biệt đó, ông này nghe thấy tiếng động lạ.
Trước nỗi kinh hoàng, ông ta khám phá ra nguồn gốc của tiếng ồn là từ một con
chuột đang gặm mòn sợi dây cáp.
Ông ta mau nhận ra rằng nếu con chuột cứ tiếp tục
gặm sợi dây, chiếc máy bay chắc chắn sẽ bị rơi ngay. Ông ta suy nghĩ thật nhanh
rồi đưa chiếc máy bay lên càng lúc càng cao. Ông ta biết con chuột không thể sống
ở độ cao cao hơn vì thiếu oxy. Khi ông bay cao hơn trên bầu trời, con chuột chết
đi và người kia được cứu khỏi cái chết chắc chắn.
Vậy đâu là bài học cho chúng ta từ câu chuyện
này? Giống như con chuột trên máy bay không thể sống ở độ cao cao như thế, cũng
một thể ấy, các thói quen xấu và xu hướng tội lỗi của chúng ta cũng mất đi sức
sống của chúng khi chúng ta leo lên cao hơn về phía Đức Chúa Trời. Trong thời
gian đếm số ngày giữa Lễ Vượt Qua và Shavuot, chúng ta có cơ hội để dọn
mình tạo ra sự lên cao đó.
Bắt đầu vào đêm thứ hai của Lễ Vượt Qua, chúng
ta được truyền cho phải đếm 49 ngày cho đến ngày thứ 50, là ngày chúng ta kỷ niệm
ngày Đức Chúa Trời ban Ngũ Kinh cho nhân loại. Thật là hay, khi chúng ta đếm số
ngày đó, chúng ta đếm tới sự kiện mà không đếm lùi như mọi người thường làm khi
dự đoán một sự kiện thú vị. Hơn nữa, chúng ta sẽ thắc mắc mục đích của việc đếm
này thảy là gì chứ? Tại sao Đức Chúa Trời không thể đưa thẳng con cái
Y-sơ-ra-ên trực tiếp từ Ai Cập đến Sinai cho đơn giản hơn? Đâu là mục đích trong
49 ngày đó chứ?
Bậc thánh hiền Do-thái giải
thích rằng có 50 cấp độ bất khiết. Khi dân Do-thái đi xuống xứ Ai-cấp, họ đi xuống
heo ý nghĩa thuộc thể nhiều hơn; đó cũng là sự đi xuống thuộc linh nữa. Họ càng
sinh sống ở Ai-cập lâu chừng nào, họ càng chìm xuống càng thấp kém hơn. Khi còn
ở tại Ai-cập, dân Do-thái đã chìm xuống thật là thấp – đi thẳng xuống cấp độ thứ
49. Đến 50, họ sẽ chẳng còn được chuộc nữa, vì vậy Đức Chúa Trời đã bước vào rồi
đưa con cái Ngài ra khỏi Ai-cập.
Tuy nhiên, vào thời điểm đó, dân Do-thái vẫn còn
ở cấp độ thuộc linh thật thấp, chưa chuẩn bị sẵn sàng để đón nhận Ngũ Kinh. Họ
bắt đầu một cuộc hành trình dài 49 bậc đi lên từ chỗ họ đã chìm xuống. Mỗi
ngày, bắt đầu từ ngày thứ nhất, họ đã từng bước đi lên cho đến ngày thứ 50. Vào
ngày đó, họ đã sẵn sàng để đón nhận Lời của Đức Chúa Trời.
Trong khoảng thời gian này, chúng ta cũng hãy
quyết tâm thực hiện các bước quan trọng đi lên hướng tới Đức Chúa Trời. Khi
chúng ta trèo lên trên những đám mây tuyệt vọng, đức tin và độ tin cậy của
chúng ta sẽ được thêm lên. Vì vậy, chúng ta hãy trèo lên cao hơn – từng hồi từng
bước một.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét