Đám Mây Hay Chim Bồ Câu?
“Những kẻ bay như mây, giống chim bò câu về cửa sổ mình, đó là
ai?” — Ê-sai 60:8
Sách Ê-sai đầy dẫy những
lời tiên tri lạ lùng về thời đại Đấng Mê-si, bao gồm sự trở lại xứ Israel của dân
Do-thái. Nhưng không phải hết thảy người Do-thái sẽ trở lại theo cùng một cách
đâu. Có người sẽ về từ chỗ yêu thương và với niềm vui rất lớn. Những người khác
sẽ bị đẩy về đó, có người chống lại ý muốn của họ. Tiên tri Ê-sai trình bày sự
việc theo cách này: “Những
kẻ bay như mây, giống chim bò câu về cửa sổ mình, đó là ai?”
Truyền khẩu dạy rằng
câu Kinh Thánh này đề cập đến hai nhóm người khác nhau. Có những người sẽ đến xứ
Israel giống như những đám mây – họ sẽ bị đẩy tới đó bởi cơn bão bài Do-thái và
chiến tranh. Khi ấy, có những người sẽ về "giống chim bồ
câu về cửa sổ mình". Họ sẽ đến từ chính ý
muốn của họ và mong muốn trở về quê hương. Những người may mắn này sẽ không chạy
trốn khỏi cái gì đó xấu xa – họ sẽ chạy hướng tới điều chi là tốt lành.
Giống như nhiều lời
tiên tri nói tới Đấng Mê-si trong sách Ê-sai, sự trở về của dân Do-thái với quê
hương của họ đã ứng nghiệm trong thời của chúng ta. Và giống như Ê-sai đã báo
trước, việc thu nhận những kẻ lưu đày đã đến bằng hai cách khác nhau.
Người Do-thái trên khắp
thế giới đã tìm được nơi nương náu trong xứ Israel, phần nhiều người trong số họ
đến ngay sau Đệ II Thế Chiến khi phần lớn thế giới đóng cửa đối với họ. Ngày
nay, Israel tiếp tục là nơi đến cho người Do-thái thoát khỏi sự áp bức ở các nước
xung quanh vùng Trung Đông, châu Phi, và thậm chí một số khu vực của châu Âu.
Nhưng đây không phải là những người Do-thái duy nhất nhập cư vào Israel và đấy
không phải là chức năng duy nhất của nhà nước Do-thái. Xứ Israel còn hơn cả phao
cứu sinh cho người Do-thái lâm cơn nguy hiểm.
Nhà nước Israel cũng
là biểu hiện sống động của một giấc mơ 2.000 năm tuổi cho người Do-thái trở về
quê hương xa xưa của họ. Ngày nay, người Do-hái từ tất cả bốn góc đất, bao gồm
cả các nước giàu nhất thế giới, đang chọn để lại mọi thứ ở sau lưng để bắt đầu
lại ở một vùng đất mới. Bởi vì Israel là nơi một người Do-thái thuộc về. Israel
là quê hương.
Bạn không cần phải là
người Do-thái mới có đất hứa. Mọi người đều có một nơi lý tưởng mà họ có thể nhận
được trong cuộc đời của họ, và đó là một chỗ thuộc linh hơn là một nơi chốn thuộc
thể. Và họ sẽ đến đó bằng một trong hai cách. Có người sẽ bị đẩy đến đó bởi giông
tố trong cuộc sống, hoặc có người sẽ chọn thoải mái đến theo sức riêng của họ.
Tôi biết mình thích cách
nào hơn. Còn bạn thì sao?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét