Chủ Nhật, 20 tháng 5, 2018

CHÚC PHƯỚC ISRAEL VỚI TÌNH YÊU



Chúc Phước Israel Với Tình Yêu

A-rôn giơ tay mình trên dân sự chúc phước cho; sau khi dâng của lễ chuộc tội, của lễ thiêu, và của lễ thù ân, thì người bước xuống khỏi bàn thờ” — Lêvi ký 9:22

Hai lần một năm, vào những ngày Lễ Vượt Qua và Sukkot, có hơn 30.000 người đến thờ phượng đã tập trung tại quảng trường Western Wall khi người Do-thái từ khắp nơi trên thế giới nhận lãnh sự chúc phước của thầy tế lễ.

Trong câu gốc Kinh thánh ở trên, các thầy tế lễ đã giả định vai trò của họ là những người lãnh đạo thuộc linh của Y-sơ-ra-ên. Ngày nay, hơn 3.000 năm sau, nhiều người Do-thái vẫn có thể lần theo gia phổ của họ trở về lại với A-rôn. Các thầy tế lễ này, kohanim trong tiếng Hy-bá-lai, đọc thuộc lòng lời chúc phước của thầy tế lễ ngay cả ngày hôm nay và chúc phước cho dân tộc Israel. Không một điều gì giống như việc này đã được nhìn thấy trên một tầm quan trọng như vậy kể từ khi Đền Thờ đã bị phá hủy 2.000 năm trước. Đây là một bối cảnh cần phải nắm bắt!

Lần đầu tiên chúng ta nhìn thấy một lời chúc phước của thầy tế lễ cho con cái của Y-sơ-ra-ên là Lê-vi Ký 9:22, khi chúng ta đọc: A-rôn giơ tay mình trên dân sự chúc phước cho”. Bậc thánh hiền Do-thái lưu ý, trong khi cách làm này trở thành truyền thống nền tảng trong đức tin của người Do-thái, không một chỗ nào trong Kinh thánh mà ở đó các thầy tế lễ được truyền cho phải chúc phước cho dân tộc.

Sau đó, trong Dân số ký 6, các thầy tế lễ được truyền cho phải chúc phước cho dân sự: Các ngươi phải chúc phước cho dân Y-sơ-ra-ên như vầy…” (câu 23). Họ được ban cho những lời chúc phước:Cầu xin Đức GIÊ-HÔ-VA ban phước cho ngươi và phù hộ ngươi! Cầu xin Đức GIÊ-HÔ-VA chiếu sáng mặt Ngài trên ngươi, và làm ơn cho ngươi! Cầu xin Đức GIÊ-HÔ-VA đoái xem ngươi và ban bình an cho ngươi! (các câu 24–26). Tuy nhiên, các thầy tế lễ không hề được ban cho chỉ thị từ Đức Chúa Trời hay Môi-se phải chúc phước cho dân Y-sơ-ra-ên.

Bậc thánh hiền cung ứng một lời giải thích cho lý do tại sao phải như vậy. Một lời chúc phước, bởi chính bản chất của nó, phải đến từ tấm lòng. Để lời chúc phước có quyền phép và ảnh hưởng, nó phải xuất phát từ chỗ yêu thương, chớ không phải bổn phận.

Quí bạn ơi, chúng tôi ở trong xứ Israel trân trọng các lời chúc phước của bạn trong từng hình thức chúng xảy đến – chúng đến trong sự cầu nguyện, trong chỗ từ thiện, hoặc làm việc vì ích cho dân Israel. Chúng ta tin sâu sắc vào Sáng thế Ký 12:3, Đức Chúa Trời hứa ở đó: “Ta sẽ chúc phước cho kẻ nào chúc phước ngươi…”. Tuy nhiên, chúng tôi hạ mình xuống xin rằng khi bạn chúc phước cho Israel, bạn cũng cần phải yêu mến Israel nữa. Tình yêu của bạn càng lớn lao đối với Y-sơ-ra-ên chừng nào, thì lời chúc phước của bạn sẽ càng lớn lao hơn.

Không những chúc phước cho Y-sơ-ra-ên vì bạn biết đó là việc phải làm; hãy chúc phước cho Y-sơ-ra-ên vì đó là việc mà Đức Chúa Trời đã đặt trên tấm lòng bạn phải làm nữa đấy. Khi với tình yêu bạn chúc phước cho Y-sơ-ra-ên, nguyện Đức Chúa Trời đổi lại chúc phước cho bạn với tình yêu đời đời của Ngài.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét