Chúng Ta Thực Sự Là Ai!
“Điều nầy sẽ là một lệ định đời đời cho các
ngươi: đến mồng mười tháng bảy, các ngươi phải ép linh hồn mình, không nên làm
một việc nào, bất kỳ người bổn xứ hay là kẻ khách kiều ngụ giữa các ngươi” — Lêvi
ký 16:29
Phần Kinh Thánh đọc Lêvi
ký 16:1 — 20:27; A-mốt 9:7–15.
Cái chết của Whitney Houston gây sốc cho thế
giới vào tháng 2 năm 2012. Ca sĩ/diễn viên điện ảnh chỉ mới 49 tuổi. Thậm chí còn
gây sốc hơn nữa cho người hâm mộ trên khắp thế giới là con đường xoắn ốc chạy xuống
đã nắm chặt lấy Whitney trong các năm tháng trước cái chết của bà. Bà từng là nữ
nghệ sĩ được trao giải cao nhất mọi thời đại để rồi sống một đời sống bị chi phối
bởi ma túy và rượu. Làm sao mà ngôi sao của bộ môn giải trí này, được cho là một
trong những nghệ sĩ thành công nhất từ trước tới nay, lại chìm xuống thật thấp
kém như thế? Tại sao một người dường như có đủ mọi thứ và chẳng thiếu thốn gì lại
xây sang ma tuý chứ?
Whitney Houston không phải là người nổi tiếng
duy nhất đi xuống con đường đó. Thực vậy, một số nghiên cứu đã chỉ ra rằng ma
tuý và rượu bị lạm dụng nhiều nhất bởi những người thành công nhất về mặt vật
chất. Dường như khi người ta có đủ thứ rồi, họ càng ham muốn hơn. Tuy nhiên, khi
người ta lãnh hội nhiều, họ càng cảm thấy trống rỗng. Con người thường nghĩ rằng
nếu họ chỉ có “X” thì họ sẽ được hạnh
phúc. Nhưng điều gì sẽ xảy ra khi bạn có mọi sự ấy mà vẫn chưa thấy hài lòng? Bạn
sẽ tìm kiếm hạnh phúc của mình ở đâu lúc bây giờ chứ?
Lý do tại sao người ta không bao giờ thấy thoả
lòng với thành công về mặt vật chất, vô luận họ đạt tới thịnh vượng cở nào đi nữa,
sở dĩ như thế là vì chúng ta không phải là loại hữu thể vật lý. Chắc chắn,
chúng ta có tay có chân và chúng ta phục theo luật lệ của thế giới vật chất,
nhưng tận cốt lõi của chúng ta, ấy chẳng phải chúng ta là hạng người đó đâu. Tận
cốt lõi của chúng ta, chúng ta là linh hồn.
Chúng ta có xu hướng nghĩ về bản thân mình là
hữu thể vật lý đôi khi có những kinh nghiệm thuộc linh. Nhưng sự thật cho thấy
rằng chúng ta thực sự là những hữu thể thuộc linh, và chúng ta hiện diện ở đây đang
có một kinh nghiệm thuộc thể trong cả cuộc đời.
Đây là lý do tại sao các đối tượng vật chất sẽ
không bao giờ đáp ứng các nhu cần của chúng ta. Là hữu thể thuộc linh, chúng ta
có các nhu cầu thuộc linh mà không một lượng tiền bạc nào trên thế gian có thể
lấp đầy. Nếu chúng ta muốn thấy thoả lòng trọn vẹn trong đời sống của mình, thế
thì chúng ta phải biết những gì chúng ta có cần. Các nhu cầu sâu sắc nhất của
chúng ta không phải về mặt vật chất đâu. Chúng ta khao khát những thứ như mục
đích, tình yêu, và mối quan hệ với Đức Chúa Trời.
Trong truyền khẩu của người Do-thái, mỗi năm một
lần vào ngày Lễ Yom Kippur, chúng ta dành một
ngày để nhớ lại thực sự chúng ta là ai. Chúng ta không ăn, uống, tham gia vào
quan hệ hôn nhân, hoặc mang giày da ưa thích. Chúng ta mặc màu trắng giống như hữu
thể thiên sứ và tự chối bỏ các thú vui về thuộc thể. Chúng ta nhớ rằng các
khoái lạc vật chất không phải là điều sẽ đem lại sự thoả lòng cho chúng ta. Chỉ
có mặt thuộc linh mới có thể làm cho chúng ta cảm thấy trọn lành hoàn toàn.
Khi chúng ta hoạch định ngày và tuần của chúng
ta, xem xét các nhu cầu và ham muốn về mặt thuộc thể, chúng ta hãy biến nó thành
một thói quen, luôn xem xét các nhu cầu thuộc linh của chúng ta. Bằng cách này,
chúng ta sẽ dẫn dắt nhiều đời sống – cả thân và hồn — điều đó thực sự đem lại sự
thoả lòng sâu sắc và lâu dài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét