Thứ Sáu, 30 tháng 9, 2016

TỪ MIỆNG ĐẤNG RẤT CAO


Từ Miệng Đấng Rất Cao
Há chẳng phải từ miệng Đấng Rất Cao ra tai họa và phước lành? — Ca thương 3:38

Ngôn ngữ Hêbơrơ có rất nhiều nghĩa. Từ vựng cũng vậy, chúng dạy cho chúng ta nhiều bài học. Một trong những trường hợp đó là chữ Hybálai nói tới "thế gian", olam. Từ ngữ olam được xác định gần với chữ ilaym, có nghĩa là "bí ẩn". Sở dĩ như vậy là vì thế giới của chúng ta đầy dẫy với sự bí ẩn. Thực tế bị che giấu bởi bề ngoài hời hợt, và những thứ không luôn luôn như chúng vốn có. Cái thứ dường như tốt lành thì thực sự rất là xấu tệ, trong khi những thứ dường như xấu song lại là tốt lành.

Bí quyết là để duy trì một nhận thức theo đức tin. Khi chúng ta có đức tin, chúng ta hiểu rằng bất luận những việc có xấu tệ đến đâu đi nữa, có những thứ luôn tốt lành vì mọi sự đều đến từ Đức Chúa Trời. Như chúng ta đọc trong sách Ca thương: Há chẳng phải từ miệng Đấng Rất Cao ra tai họa và phước lành? Đức Chúa Trời ban bố trật tự cho muôn vật hiện có, và nếu nó đến từ Đức Chúa Trời thì điều đó hẳn phải là tốt lành – dầu khi nó dường như không phải như thế.

Thật là thú vị khi ngay từ đầu cuộc sống của chúng ta, chúng ta kinh nghiệm sự bí ẩn này, sự lẫn lộn này. Hãy xem việc đứa trẻ ra đời đi. Đối với phần lớn lịch sử, và thường cho thời buổi nầy, người mẹ hay la hét trong đau đớn. Có lẽ có nhiều điều phức tạp và mổ lấy thai đã được thực hiện. Nếu chúng ta không biết tốt hơn, chúng ta sẽ nghĩ đến một việc khủng khiếp sẽ xảy ra!

Và hãy suy nghĩ về việc ấy từ nhận thức của đứa trẻ xem. Trẻ con sống trong chỗ an toàn và được bảo vệ trong lòng ấm áp tối tăm của người mẹ và rồi đột nhiên có áp lực và co thắt, cho đến khi em bé buộc phải bước ra một thế giới lạnh lẽo với nhiều ngọn đèn thắp sáng mà nó hầu như không thể nhìn xem được. Không có gì ngạc nhiên khi em bé bật khóc!

Sở dĩ như thế là vì chúng ta hiểu rằng một đứa trẻ đang được đưa vào cuộc sống qua những tình huống nầy mà chúng ta có thể hiểu điều chi trông xấu tệ song thực sự lại là tốt lành. Tuy nhiên, chúng ta cần phải nắm lấy nhận thức nầy trong toàn bộ cuộc sống của chúng ta. Chúng ta cần phải biết rằng mọi sự chúng ta kinh nghiệm đều là tốt lành cả.

Tôi thích những câu Kinh Thánh này từ sách Thi thiên: "Người cũng chẳng hề bị lay động; Kỷ niệm người công bình còn đến đời đời. Người không sợ cái tin hung; Lòng người vững bền, tin cậy nơi Đức Giê-hô-va" (112:6-7). Người công bình không sợ tin "hung" bởi vì họ biết trong lòng rằng chẳng có gì thực sự là xấu tệ cả. Họ công nhận rằng mọi sự đều đến từ Đức Chúa Trời.

Nhưng làm sao chúng ta giữ tấm lòng mình được vững vàng khi trải qua cơn khủng hoảng chứ?

Rabi Nachman (thế kỷ 18) dạy rằng chúng ta phải sử dụng cái miệng của mình lo công bố đức tin của mình. Dầu chỉ nói: "tôi tin" thôi cũng sẽ cung ứng cho chúng ta sức lực để cứ đi tới với đức tin. Tôi muốn khuyến khích hết thảy chúng ta hãy nói ra lời lẽ của đức tin cho lòng mình và cho nhiều người khác. Chúng ta hãy tuyên bố rằng bất luận mọi việc có ra thể nào đi nữa, chúng ta biết rằng Đức Chúa Trời đang nắm quyền tễ trị và có một chương trình tốt lành cho chúng ta và cho thế giới.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét