Đóng Vai Của Mình
“Trong tay Ngài cầm hồn của mọi vật sống, và hơi thở của cả loài
người”
— Gióp 12:10
Bạn có bao giờ tự hỏi, không biết sự sống
của bạn có vấn đề gì không? Có bao giờ bạn tự hỏi không biết mọi hành động của
bạn có tạo ra sự khác biệt gì trong thế gian hay không? Chưa bao giờ có nhiều
người đang sinh sống như hôm nay có. Một người có thể tạo ra sự khác biệt gì chứ?
Tôi từng nghe kể một câu chuyện cung ứng
cho tôi câu trả lời mà tôi đã biết rồi, và minh họa câu chuyện ấy một cách đẹp
đẽ. Câu chuyện thuật lại về vị nhạc trưởng tài ba của thế kỷ 19 có tên là Arturo
Toscanini. Lần kia, Toscanini đang ngồi với một nhà văn cùng nói tới tiểu sử của
giàn nhạc khổng lồ. Hai người ngồi với nhau và lắng nghe một buổi hòa nhạc mà
Toscanini là người chỉ huy. Tác phẩm là một bài nhạc vốn là bậc thầy và rất phức
tạp.
Tuy nhiên, một khi âm nhạc dừng lại,
Toscanini dường như không thấy hài lòng lắm. Nhà văn kia nghĩ tác phẩm là hoàn
hảo, còn Toscanini thì nhìn theo cách khác. Ngoài 100 nhạc công, tai của ông có
thể nhận rằng chỉ có 13 tay đàn violin thay vì 14 người được cho là có mặt trong
các buổi hòa nhạc. Ông giải thích với các nhà văn kia rằng trong khi tất cả mọi
sự nghe rất là hoàn hảo đối với khán thính giả, người chỉ huy biết rõ từng nốt nhạc
cần phải được thực hiện và vì thế khi thiếu mất một người, người chỉ huy biết chính
xác tác phẩm còn thiếu điều gì.
Nhà văn ấy đã thực hiện một số nghiên cứu
vào ngày hôm sau để tìm hiểu xem Toscanini đã đúng về việc thiếu mất một tay
đàn. Ông phát hiện ra rằng đúng là một tay đàn vĩ cầm đã bị ốm và không thể có
mặt tại buổi hoà nhạc. Nhà văn rất kinh ngạc về điều mà Toscanini đã nhận thấy.
Trong sách Gióp, chúng ta đọc: “Trong tay Ngài cầm hồn của mọi vật sống, và
hơi thở của cả loài người”. Đức Chúa Trời, là Đấng Chỉ Huy Bậc Thầy của
toàn bộ thế giới, nhìn biết mỗi tạo vật cách sâu sắc và sự đóng góp của mỗi tạo
vật có khả năng tạo ra bản giao hưởng sự sống. Cùng một lúc Ngài giữ "hơi thở của cả loài
người" và "hồn của mọi vật sống". Ngài biết chúng ta
như một tổng thể và Ngài biết chúng ta theo từng cá thể. Chúng ta là quan trọng
đối với Đức Chúa Trời. Nếu một người trong chúng ta không chơi "nhạc" của mình, Ngài biết đang
thiếu vắng âm hưởng nào đó. Bản giao hưởng là bất toàn, dàn nhạc đang thiếu người.
Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta những
kho báu và tài năng kín giấu độc đáo. Mỗi chúng ta đều có một đóng góp đặc biệt
phải thực hiện cho thế gian. Chúng ta chưa hề rơi vào bẫy suy tưởng rằng chúng
ta chẳng ăn nhặp gì bao giờ. Thậm chí nếu không có ai khác để ý hay không để ý
chúng ta đang làm công việc của mình, Đức Chúa Trời đang để ý. Dù là không có
ai quan tâm nếu chúng ta đang sống theo khả năng Đức Chúa Trời ban cho, Đức
Chúa Trời quan tâm. Chúng ta đều có một vai trò phải đóng và một bài ca để hát. Đức Chúa Trời ban
ơn cho chúng ta sự sống của chúng ta; bài ca của chúng ta là tặng phẩm chúng ta
dâng lên Ngài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét