Chủ Nhật, 2 tháng 10, 2016

HÃY NỨT RA!



Hãy Nứt Ra!
Vả, như đất làm cho cây mọc lên, vườn làm cho hột giống nứt lên thể nào, thì Chúa Giê-hô-va cũng sẽ làm cho sự công bình và sự khen ngợi nứt ra trước mặt mọi dân tộc thể ấy — Êsai 61:11

Tuần này chúng ta đọc Kinh Thánh gồm trong "7 Điều Yên Ủi", chúng ta đọc để chuẩn bị cho Những Ngày Lễ Lớn. Chúng ta hãy xem lại mình đang ở đâu trong chuyến linh trình nầy.

Cách đây gần mười tuần lễ, chúng ta khởi sự những gì được gọi là "Ba Tuần Than Khóc", là kỷ niệm khoảng thời gian dẫn đến sự hủy diệt Đền Thờ tại thành Jerusalem. Sự than khóc của chúng ta lên đến đỉnh điểm vào ngày thứ chín của tháng Av, là thời điểm khi người Do Thái than khóc cho sự mất mát Đền Thờ và mọi thảm hoạ khác đã từng giáng xuống chúng ta vào thời buổi ấy.

Kế đó, chúng ta bắt đầu chỗi dậy rồi đi tiếp. Sứ điệp của cả thời gian 10 tuần lễ nầy được gói ghém trong một câu từ phần đọc Kinh Thánh tuần này: Vả, như đất làm cho cây mọc lên, vườn làm cho hột giống nứt lên thể nào, thì Chúa Giê-hô-va cũng sẽ làm cho sự công bình và sự khen ngợi nứt ra trước mặt mọi dân tộc thể ấy.

Giống như bùn và mưa có cần cho các loài hoa đua nở và rau cỏ mọc lên, vì thế, mọi đau khổ của chúng ta là vì mục đích tấn tới hầu cho chúng ta có thể nảy nở ra và lớn lên. Khi chúng ta bị bụi đất bao phủ trong cuộc sống, chúng ta có thể xem đấy giống như thể chúng ta đang được chôn cất hoặc chúng ta có thể xem đấy giống như chúng ta đang được trồng trong đất vậy. Sự khác biệt giữa việc chôn cất và việc được trồng trong đất là để chúng ta sẽ lớn lên hay không đấy thôi. Bùn đất và mưa sẽ giữ chúng ta bị chôn ở đó nếu chúng ta chịu như thế. Nhưng Đức Chúa Trời muốn chúng ta sử dụng chúng như các ơn phước như chúng thực sự vốn như thế; chúng là những thành phần cần thiết cho hột giống để biến thành một thứ tuyệt vời hơn.

Bạn có thể quen thuộc với câu chuyện nói tới việc Xuất Aicập khi con cái Israel đã vào trong sa mạc và họ đã đến chỗ có nước đắng. Bậc thánh hiền Do Thái bình luận rằng qua câu chuyện đặc biệt nầy, Đức Chúa Trời đã dạy cho Môise phải cầu nguyện.

Nói như vậy có nghĩa gì chứ? Môise đã cầu nguyện rất nhiều lần, và qua sự cầu nguyện, ngay cả biển cũng chia ra làm hai kìa.

Bậc thánh hiền Do thái dạy rằng Đức Chúa Trời đã dạy Môise cách để cầu nguyện đúng mức trong hoàn cảnh đặc biệt đó. Môise đã cầu nguyện với Đức Chúa Trời để phát hiện ra nguồn nước uống cho dân Israel – một nguồn nước ngọt. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời đã dạy Môise phải cầu xin để nguồn nước hiện có trở ra ngọt ngào – và chúng đã trở nên y như thế.

Khi chúng ta nếm trải những thách thức trong cuộc sống, chúng ta đừng nên cầu xin chúng hoàn toàn biến đi. Thay vì thế, cách tiếp cận đúng đắn là cầu xin điều chi là cay đắng được đổi ra ngọt ngào. Các thử thách của chúng ta có thể đổi thành cơ hội. Mọi khó khăn của chúng ta có thể khiến cho chúng ta ra mạnh mẽ hơn. Đức Chúa Trời không muốn chúng ta nếm trải cuộc sống phải uống nước đắng. Ngài muốn chúng ta làm cho nước đắng ra ngọt qua sự cầu nguyện, ăn năn, và lớn lên. Khi chúng ta cảm thấy bùn đất và mưa trong cuộc sống của chúng ta, hãy nhớ, Đức Chúa Trời không hề nói "không được". Ngài phán: "Hãy nứt ra!"



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét