Thứ Tư, 28 tháng 9, 2016

CỦA CẢI CHỨA TRONG NƠI KÍN


Của Cải Chứa Trong Nơi Kín
ta sẽ ban vật báu chứa trong nơi tối, của cải chứa trong nơi kín cho ngươi, để ngươi biết rằng chính ta, là Đức Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, đã lấy tên ngươi gọi ngươi  — Êsai 45:3

Nheo mắt hay nhắm mắt khi bị đau là phản xạ tự nhiên nơi con người. Tương tự như vậy, chúng ta nhăn mặt khi gặp phải những kinh nghiệm khó chịu và chúng ta có khuynh hướng khép kín đối với thế giới ở xung quanh chúng ta. Rabi Nachman xứ Breslov, là vị giáo sư người Ukraine nổi tiếng vào thế kỷ thứ 18, ông dạy rằng phản xạ này có một sứ điệp mạnh mẽ cho chúng ta.

Mắt của chúng ta là phương tiện qua đó chúng ta đưa các đối tượng bên ngoài chúng ta vào trong não bộ của chúng ta. Chúng ta gọi tiến trình này là "nhìn thấy". Nhưng đôi khi, chúng ta không thể nhìn thấy được. Nếu một cái gì đó đi ngang qua chúng ta thật nhanh, chúng ta sẽ không thể nhìn thấy rõ nó được. Đôi mắt không có đủ thời gian để xử lý và gửi hình ảnh vào trong bộ não.

Lần khác chúng ta gặp khó khăn không nhìn thấy là khi đối tượng ở rất xa. Khi điều này xảy ra, tầm nhìn của chúng ta được khuếch tán qua không gian và nó không có sức mạnh để đưa hình ảnh vào não bộ. Để giải quyết vấn đề này, chúng ta nheo mắt lại. Bằng cách khép mắt lại đối với những thứ ở ngoại vi, chúng ta có khả năng tập trung mọi khả năng thị giác của mình nhắm tới các đối tượng mà chúng ta muốn nhìn thấy và tầm nhìn của chúng ta được mở rộng xa hơn.

Rabi Nachman dạy rằng chính nguyên tắc này cũng được áp dụng khi chúng ta nếm trải nỗi đau khổ về tinh thần hay thể xác. Khi chúng ta nếm trải những thách thức hay khó khăn, chúng ta cần phải nhìn thấy toàn bộ bức tranh, phần kết của câu chuyện. Chúng ta phải nhìn thấy mọi sự mà Đức Chúa Trời đang làm vì sự tốt nhứt cho chúng ta. Chúng ta có khả năng nhìn thấy mọi sự đau đớn mà chúng ta đang gặp phải là vì một mục đích tốt lành.

Nhưng làm thế nào chúng ta đạt tới nhận thức như thế khi chúng ta đang ở giữa nỗi khổ sâu sắc đó?

Chúng ta nhắm mắt mình lại.

Đôi khi chúng ta chỉ cần "liếc mắt" mà thôi. Chúng ta cần phải khép kín lại những việc không thực sự quan trọng trong cuộc sống để nhìn thấy điều chi là thực sự quan trọng. Thường thì không thấy một phần này là đủ cho chúng ta nhìn thấy mọi sự là tốt lành. Tuy nhiên, ở các lần khác, chúng ta phải hoàn toàn khép kín mắt chúng ta lại với thế giới vật chất để chúng ta có thể tập trung vào các vấn đề phi vật chất. Trong không gian này, chúng ta có thể nhìn thấy vẻ đẹp và sự sáng trong tình huống mà chúng ta không thể nhìn thấy bằng đôi mắt rộng mở.

Trong sách Êsai, chúng ta đọc: ta sẽ ban vật báu chứa trong nơi tối, của cải chứa trong nơi kín cho ngươi”. Có một số vật báu mà chúng ta chỉ có thể nhận được trong chỗ tối kia; một số của cải chúng ta chỉ có thể tìm thấy ở những chỗ kín đáo. Khi chúng tôi nếm trải các thời điểm khó khăn – hoặc thậm chí trong những lúc suông sẻ -- nếu chúng ta có thể khép mắt mình lại đối với thế giới vật chất và có được một nhận thức vô giá về những phương diện thực sự quan trọng của cuộc sống, thì chúng ta sẽ thực sự được phước. Có được tầm nhìn rõ ràng đó qua cuộc sống là một trong những thứ của cải lớn lao nhất mà chúng ta từng nhận lãnh được.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét