Phần Tổng Thể Các Chi Tiết
“Môi-se nhóm hết hội chúng Y-sơ-ra-ên lại mà
nói rằng: Đây là các việc của Đức Giê-hô-va đã phán dạy làm” — Xuất
Êdíptô ký 35:1
Cái nào quan trọng hơn – tổng thể hoặc các chi
tiết của nó?
Hết thảy chúng ta đều biết rằng tổng thể thì lớn
hơn tổng các phần, nhưng cũng rất thực ở chỗ giá trị của tổng thể được quyết định
hoàn toàn bởi giá trị các chi tiết của nó. Vậy thì cái nào quan trọng hơn?
Trong cuộc sống, chúng ta đương đầu với tình
trạng chẳng đặng đừng này. Có phải chúng ta thúc đẩy để có tinh thần đồng đội –
có phải chúng ta tự dạy dỗ bản thân mình và con cái chúng ta rằng các nhu cầu
cá nhân đáng phải gạt qua một bên vì lợi ích của cộng đồng không? Hay có phải chúng
ta nhấn mạnh đến giá trị của tính cách cá nhân và nhấn mạnh đến tính duy nhất
và đặc biệt của từng người, được dựng nên theo ảnh tượng của Đức Chúa Trời?
Sự căng thẳng giữa hai luồng tư tưởng này được
kết lại với nhau trong hai phần Kinh Thánh của chúng ta - Vayakel [Xuất Êdíptô ký 35:1 –
40:38]
và Pikudei [I Các
Vua 7:51 – 8:21] – hai phần này, không giống như các phân đoạn trước, thường
được đọc cùng với nhau trong cùng một ngày Sa-bát.
Vayakel có nghĩa là "nhóm lại" như trong "Môi-se nhóm hết
hội chúng Israel lại. . .". Có rất nhiều từ
Hy-bá-lai nói tới "kết lại" hoặc "tập hợp lại"
nhưng Vayakel, hơn bất kỳ từ
ngữ nào khác, nhấn mạnh đến sự nhóm nhau lại vì mục đích tạo thành một tổng
thể. Từ "nhóm
lại" trở thành một "hội chúng".
Mặt khác, Pikudei có nghĩa là "đếm". Từ này nhấn mạnh rằng
mọi người đều "đếm". Từng cá nhân đều
quan trọng và độc đáo, một phần không thể thiếu trong sự sáng tạo của Đức Chúa
Trời.
Kỳ thực, hai phần Kinh Thánh thường được đọc
cùng nhau dạy cho chúng ta biết rằng cả hai quan điểm là chính xác. Chúng không
loại trừ lẫn nhau; thay vì thế chúng ta bổ sung cho nhau. Cái này mà không có
cái kia là bất toàn; cần phải có hai cách nhìn vào mọi sự để có được cuộc sống
đúng đắn.
Có lẽ đây là lý do tại sao một vị ra-bi nổi tiếng
thường giữ hai miếng giấy trong túi mỗi ngày. Trong một cái túi, tờ giấy ghi: "Thế giới được dựng nên vì tôi!" Còn tờ giấy kia ghi: "Tôi chỉ là tro bụi". Cùng với nhau, cả
hai nhận định này đều giữ cho một người được cân bằng. Phần khôn lanh là nhìn biết
thời điểm để rút ra mảnh giấy nào kìa. Một số tình huống đòi hỏi sự biểu hiện của
cá nhân, trong khi những người khác cần có sự yên tĩnh im lặng. Với sự giúp đỡ
của Đức Chúa Trời, chúng ta sẽ nhận biết tình huống nào có cần cho phương pháp
tiếp cận nào.
Sứ điệp của phân đoạn Kinh Thánh gấp bằng hai
trong tuần này dạy cho chúng ta biết rằng chúng ta cần phải dành thời gian mỗi
ngày để giải quyết cả nhu cầu cá nhân của chúng ta và cũng giải quyết các nhu cầu
của thế giới ở chung quanh chúng ta. Chúng ta phải bắt đầu mỗi ngày bằng cách hỏi
cả hai: "tôi cần gì?" Và "Tôi có thể đóng góp gì cho thế giới?" Nếu làm theo như vậy,
chúng ta sẽ kết thúc mỗi ngày với sự hài lòng sâu sắc đi kèm với việc nhìn biết
rằng chúng ta có cả hai đã đóng góp vào sự hoàn hảo của thế giới Đức Chúa Trời trong
khi cũng chăm sóc bản thân mình là con cái của Ngài.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét