Các Lý Do Để Có Mùa Màng
“Hễ đất còn, thì mùa gieo giống cùng mùa gặt
hái, lạnh và nóng, mùa hạ cùng mùa đông, ngày và đêm, chẳng bao giờ tuyệt được” — Sáng thế ký 8:22
Sẽ ra sao nếu cuộc đời nầy hoàn hảo? Sẽ ra sao nếu
mỗi ngày đều là mùa xuân? Không quá nóng, không quá lạnh, nhưng vừa đủ thôi. Bông
hoa luôn luôn nở ra, hoa quả và các loại rau sẵn sàng để cắt hái. Ngày nào cũng
hoàn hảo hết; không cần có đám mây nào trên bầu trời. Sự sống sẽ ra thế nào đây?
Phần đọc Kinh Thánh tuần này [Sáng thế ký 6:9 – 11:32; Êsai 54:1 – 55:5]
cho thấy rằng cuộc sống sẽ chẳng có gì là tuyệt vời cả. Phân đoạn này được gọi
là Noach, không những đấy là tên
của nhân vật chính trong câu chuyện, mà còn bởi vì đó là từ Hy-bá-lai nói tới "yên ủi". Đây là câu chuyện nói tới những gì xảy ra khi
cuộc sống luôn luôn thoải mái. Thực vậy, theo truyền khẩu, trong thời Nô-ê, trời
chỉ mưa mỗi 40 năm một lần! Bấy nhiêu là đủ để nâng đỡ cuộc sống trong bốn thập
kỷ liên tiếp. Không có mùa màng nào hết và chẳng có nan đề nào cả. Đó là mỗi
ngày đều là mùa xuân.
Nghe như là thiên đàng vậy, nhưng sự thực chính
xác là ngược lại. Kết quả của một môi trường thoải mái như vậy cho thấy không
ai thiếu thốn bất cứ thứ gì và do đó chẳng ai phải cầu xin bất cứ việc gì. Người
ta thôi không cầu nguyện nữa, và với việc ấy, họ mất đi mối giao thông với Đức Chúa
Trời. Đó là chiếc vòng xoáy đi xuống cho đến khi mọi người trở nên hư hỏng hoàn
toàn và Đức Chúa Trời không có một sự lựa chọn nào khác trừ ra huỷ diệt họ rồi
mọi sự bắt đầu lại một lần nữa.
Lần này, Đức Chúa Trời đã làm cho mọi việc ra khác
đi. Ngài hứa: “Hễ đất còn, thì mùa gieo giống cùng mùa gặt hái, lạnh và nóng,
mùa hạ cùng mùa đông, ngày và đêm, chẳng bao giờ tuyệt được”. Thường thì câu này được
hiểu là Đức Chúa Trời hứa sẽ không bao giờ làm cho thế gian bị lũ lụt nữa. Tuy
nhiên, bậc thánh hiền Do-thái dạy rằng việc ấy cũng cho chúng ta thấy rằng đây
là đúng thời điểm mà Đức Chúa Trời đã tạo ra mùa màng.
Đức Chúa Trời muốn nhân loại cảm thấy lạnh vào
mùa đông hầu cho họ cầu xin hơi ấm. Đức Chúa Trời muốn mọi người sẽ thấy nóng
vào mùa hè để họ cầu xin sự mát mẻ. Đức Chúa Trời muốn chúng ta thấy thiếu mất những
ngày dài vào mùa đông và cầu nguyện cho những giờ ban ngày sẽ đến vào mùa hè. Ngài
muốn chúng ta gieo cấy và rồi cầu xin mưa xuống và mùa màng tốt tươi. Đức Chúa
Trời muốn mọi người kinh nghiệm sự khao khát và thiếu thốn hầu cho họ sẽ cầu
nguyện với Ngài. Qua sự cầu nguyện, mọi người sẽ giao thông với Đức Chúa Trời và
trở nên tin kính hơn. Không những thế, nhưng qua sự cầu nguyện, con người cũng
có thể nhận được nhiều thứ hơn mà họ chẳng cần cầu xin để cho có.
Thật là tự nhiên và bình thường khi tận hưởng việc
sống thoải mái. Tuy nhiên, cùng lúc đó, chúng ta phải nhớ rằng có một ơn phước trong
việc sống không thoải mái. Tôi nguyện rằng tất cả chúng ta đều được hưởng nhiều
yên ủi và phước hạnh trong cuộc sống của chúng ta, nhưng đôi khi chúng ta cũng kinh
nghiệm một liều khó chịu bất an để chúng ta sẽ cầu nguyện, đến gần với Đức Chúa
Trời hơn, và tận hưởng nhiều ơn phước hơn.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét