Quyền Phép Chữa Lành
“Nầy, ta sẽ chận ép các ngươi trong nơi các ngươi cũng như cái xe
đầy những lúa bó chận ép” — A-mốt 2:13
Phần đọc Kinh Thánh [Sáng thế ký 37:1 – 40:23; A-mốt
2:6 – 3:8] nhắc cho chúng ta nhớ rằng các hành động của chúng ta đều có những hậu
quả. Đặc biệt hơn, phần đọc Kinh Thánh này nhấn mạnh đến các hành vi tiêu cực của
chúng ta – tội lỗi của chúng ta – đều có những hậu quả tiêu cực. Những hậu quả đó
có thể gây tàn phá: "“Nầy, ta sẽ chận
ép các ngươi trong nơi các ngươi cũng như cái xe đầy những lúa bó chận ép”. Vị tiên tri đoán trước
sự hủy diệt hoàn toàn mà chẳng có ai thoát khỏi đó được.
Với sự nhìn biết Đức Chúa Trời có thể và đang sửa
phạt là rất khó chịu, song lại là cần thiết. Như Vua Solomon đã nói trong Châm
ngôn 9:10: "Kính sợ Đức Giê-hô-va, ấy là khởi đầu sự khôn
ngoan…". Chúng ta phải kính sợ Đức Chúa Trời — hiểu biết
Đức Chúa Trời đang và sẽ sửa phạt chúng ta vì tội lỗi của chúng ta — trước khi
chúng ta tiếp thu bất cứ điều chi khác. Đây là cách duy nhất để bảo đảm một xã
hội đạo đức.
Tuy nhiên, chúng ta không thể ngồi một chỗ với sự
kính sợ Đức Chúa Trời. Kính sợ Đức Chúa Trời là điểm khởi đầu trong việc phục vụ
Đức Chúa Trời, nhưng đấy chẳng phải là điểm cuối rốt đâu. Chúng ta phải tiến đến
chỗ kính mến Đức Chúa Trời và cộng tác với Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời là Đấng
hay sửa phạt, nhưng Ngài cũng là Đấng chúc phước cho. Chúng ta không thể bị sa
lầy bởi hậu quả của sự bất tuân để rồi chúng ta bỏ lỡ mọi ơn phước trong lời hứa
của Đức Chúa Trời dành cho việc bước theo Ngài.
Tôi được nhắc nhớ đến một câu chuyện nói tới vị
ra-bi vào thế kỷ thứ 18 đã từng đến thăm những chỗ ở của kẻ bị hư mất và ngã
lòng. Trong một chuyến ra ngoài như vậy, vị ra-bi choáng váng khi thấy một học
trò cũ đừng giữa vòng những kẻ thấp kém kia. Vị ra-bi hỏi: "Có việc gì thế?" Học trò giải thích rằng
anh ta càng suy gẫm ở trong lòng, anh ta càng nhìn thấy những sai sót của mình.
Anh ta cảm thấy bị tụt hậu, không xứng đáng, và không đáng được chuộc. Như một
kết quả, anh ta đã từ bỏ mình một cách hoàn toàn. Vị ra-bi nắm lấy hai bàn tay run
rẩy của người học trò rồi nói: "Nếu em tin rằng
em có quyền tiêu diệt, thế thì hãy tin rằng em có quyền để chữa lành".
Chúng ta không thể tập trung duy vào sự sửa phạt.
Nếu chúng ta tin rằng chúng ta có quyền đem sự huỷ diệt giáng trên chính bản
thân mình, thì chúng ta cũng phải tin rằng chúng ta có quyền đưa ơn phước của Đức
Chúa Trời đến cho chính bản thân mình.
Trong khi chúng ta cần phải nhìn biết Đức Chúa
Trời sẽ sửa phạt hành vi xấu xa, chúng ta cũng cần phải nhắc cho lòng mình nhớ
đến những gì đang chất chứa trong kho dành để cho người công bình và vâng phục.
Hãy xem một số lời hứa của Đức Chúa Trời: "Nếu các ngươi tuân theo luật pháp ta. .
. ta sẽ giáng mưa thuận thì . . .các ngươi sẽ ăn no và ở bình yên trong xứ mình
. . . Ta sẽ đoái lại cùng các ngươi, làm cho sanh sản và thêm nhiều , . . các
ngươi sẽ ăn hoa lợi cũ mình, và đem cái cũ ra đặng chừa chỗ cho cái mới . . .
Ta sẽ đi giữa các ngươi, làm Ðức Chúa Trời các ngươi, và các ngươi sẽ làm dân
ta" (Lê-vi Ký 26:3-12).
Tuần này, chúng ta hãy ý thức về các hậu quả của
Đức Chúa Trời, nhưng chúng ta cũng được cảm thúc bởi các lời hứa của Ngài. Chúng
ta hãy hết lòng bước theo Ngài với sự yêu thương, đức tin, và sự vui mừng.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét