Cảm Tạ Nguyên Thuỷ
“Thịt của con sinh tế cảm tạ thù ân thì phải ăn hết nội ngày đã
dâng lên, không nên để sót chi lại đến sáng mai” — Lêvi
ký 7:15
Phần Kinh Thánh tuần nầy
là Tzav, nghĩa là “truyền” từ Lêvi
ký 6:1–8:36, và Haftorah từ Giê-rê-mi 7:21–28; 9:22–23.
Theo truyền khẩu của người Do-thái, khi Đền Thờ
Thánh được tái thiết, không có một của lễ nào nêu ra trong sách Lêvi ký được dâng
lên – ngoại trừ một của lễ: của lễ tạ ơn. Bậc thánh hiền Do-thái tiếp tục giải
thích rằng không một lời cầu nguyện nào chúng ta thốt ra lúc bây giờ sẽ được
nói ra trong tương lai, ngoại trừ một lời cầu nguyện: Lời cầu nguyện tạ ơn.
Quan điểm mà bậc thánh hiền đang đưa ra, ấy là
trong thời kỳ Đấng Mê-si, con người sẽ đạt tới tình trạng sống cao hơn và sẽ
không còn cần đến chuộc tội hoặc thiếu thốn bất cứ điều gì họ có cần. Tham lam,
chiến tranh, đói kém, và sự quá phạm sẽ không còn có nữa. Nhưng hành động cảm tạ
Đức Chúa Trời thì là vô hạn!
Có một việc khác biệt về của lễ tạ ơn. Của lễ ấy
phải đi kèm với 40 món ăn, hết thảy đều phải được tiêu thụ hết vào lúc mặt trời
lặn trong ngày đó. Thực vậy, rất là khó cho người nào đem dâng của lễ cảm tạ tự
họ phải ăn xong hết các món ăn trong thời gian yêu cầu. Tại sao Đức Chúa Trời lại
làm như vậy chứ?
Bậc thánh hiền giải thích rằng các đòi hỏi bất
khả thi hoàn toàn đều là cố ý. Đức Chúa Trời muốn người đến thờ lạy không thể
hoàn tất phần việc của mình hầu cho người phải mời các người khác tham gia với
người. Người đem dâng của lễ sẽ bị buộc phải chia sẻ bữa ăn của mình với các người
khác, chắc chắn họ sẽ hỏi thăm dịp nầy là dịp gì!?! Điều này sẽ cung ứng cho
người đến thờ lạy một cơ hội để chia sẻ câu chuyện và lòng biết ơn của mình với
nhiều người khác. Và đấy là mục tiêu chính của của lễ: Để bày tỏ lòng biết ơn
chân thành, hết lòng đối với Đức Chúa Trời. Đồng thời, của lễ sẽ được tiêu thụ
hết.
Tầm quan trọng của việc cảm tạ Đức Chúa Trời về
các ơn phước của chúng ta, đặc biệt trong sự hiện diện của nhiều người khác, là
việc chắc chắn sẽ không bao giờ thay đổi được. Cũng vì lý do tốt lành, không những
điều nầy làm đẹp lòng Đức Chúa Trời, mà việc ấy cũng làm cho chúng ta những dấu
kỳ nữa. Lòng biết ơn có quyền làm thay đổi hoàn toàn quan điểm của chúng ta về
cuộc sống – từ bi quan đến lạc quan, từ buồn rầu đến vui mừng. Khi nói "cảm ơn" với Đức Chúa Trời không những là một món quà
chúng ta trao cho Ngài; mà đó là món quà long trọng nhất mà chúng ta có thể cung
ứng cho bản thân mình!
Tại Hoa Kỳ và Canada, lễ Tạ Ơn chỉ đến mỗi năm
một lần trên tờ lịch, nhưng Do-thái giáo nói, tại sao phải đợi cho đến lúc đó
chứ? Bất cứ khi nào có việc gì đó tuyệt vời xảy ra trong cuộc sống – như sự ra
đời của một con trẻ hoặc được lành bệnh – người ta được khuyến khích để tổ chức
một bữa tiệc cảm tạ. Một số gia đình biến việc ấy thành thói quen chia sẻ những
gì họ biết ơn xung quanh bàn gia đình mỗi tối thứ Sáu. Bằng cách này chúng ta
thực hiện truyền thống của lễ tạ ơn; đó là một phần trong quá khứ của chúng ta
và lễ ấy sẽ là một phần của tương lai chúng ta, vì vậy lễ ấy cũng phải là một
phần trong hiện tại của chúng ta nữa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét