Đường Về Quê Hương
“‘Tôi tớ ta là Đa-vít sẽ làm vua trên chúng nó. Hết thảy chúng nó
sẽ có chỉ một kẻ chăn; chúng nó sẽ bước theo các mạng lịnh của ta; chúng nó sẽ
gìn giữ các luật lệ của ta và làm theo” — Ê-xê-chi-ên 37:24
Phần đọc Kinh Thánh tuần
này: Sáng thế ký 44:18–47:27, và Ê-xê-chi-ên 37:15–28.
Không có gì tồi tệ hơn khi cảm thấy thứ gì xấu không
thể thay đổi được. Đối với một đứa trẻ, giống như một món đồ chơi ưa thích bị
hư không thể sửa chữa được nữa vậy. Đối với người lớn, điều này có nghĩa là lời
lẽ gây tổn thương không bao giờ hối lại được. Có những thứ không thể thay đổi. Một
số việc không bao giờ hàn gắn được. Tuy nhiên, cảm tạ Đức Chúa Trời, có một việc
sẽ thay đổi.
Truyền khẩu Do-thái dạy rằng trước khi Đức Chúa
Trời dựng nên thế gian, Ngài đã tạo ra sự ăn năn. Đức Chúa Trời vốn hiểu rõ nếu
không có cách nào để hàn gắn những sai lầm của chúng ta, thế gian không thể tồn
tại được. Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta món quà ăn năn hầu cho chúng ta có
thể xoay bàn tay thời gian quay lại và bắt đầu trở lại cách tươi mới.
Câu chuyện nổi tiếng nhất về sự ăn năn trong
Kinh thánh của người Do-thái liên quan đến vua Ma-na-se trong II Sử ký 33. Kinh
thánh cho chúng ta biết Ma-na-se đã bị người A-si-ri bắt đi làm phu tù và ông
đã kêu la với Đức Chúa Trời, Ngài đã cứu ông và đưa ông về lại thành Giê-ru-sa-lem.
Truyền khẩu của người Do-thái có thêm nhiều
thông tin. Để làm một câu chuyện dài ra ngắn, Ma-na-se sống thật là gian ác; ông
đã phạm từng thứ tội lỗi ở dưới ánh mặt trời. Khi ông bị người A-si-ri bắt đi
làm phu tù, họ đặt ông vào một cái nồi khổng lồ rồi bắt đầu luột ông. Ma-na-se
bèn gọi các tà thần của ông song chẳng có ai đến cứu ông. Trong cơn tuyệt vọng,
ông kêu cầu với Đức Chúa Trời của tổ phụ mình và nói: "Lạy Chúa, nếu Ngài không cứu tôi, thì Ngài chẳng tốt
hơn các tà thần kia".
Khi các thiên sứ nghe như vậy, họ bèn tức giận.
Họ đóng hết các cổng trên trời để chốt lại những lời cầu nguyện của kẻ gian ác
này. Đức Chúa Trời đã làm gì chứ? Ngài đào một đường hầm dưới ngai vàng hầu cho
những lời cầu nguyện của Ma-na-se có thể đến tận tai Ngài. Đức Chúa Trời phán
cùng các thiên sứ: "Nếu ta chốt hết
những lời cầu nguyện của hắn, ta cũng sẽ chốt luôn những lời cầu nguyện của những
kẻ tội lỗi qua nhiều thế hệ. Đường hầm này mở ra cho Ma-na-se và bất cứ ai khác
chịu đến với sự ăn năn chân thành, cho đến đời đời". Với đường hầm ấy, Ma-na-se
đã được cứu.
Bậc thánh hiền Do-thái giải thích rằng trong Kỳ
Tận Thế, hầu hết mọi người sẽ ăn năn và trở lại cùng Đức Chúa Trời. Nhưng sẽ có
một số người không muốn thế. Họ cảm thấy quá bẩn thỉu, quá vướng mắc trong tội
lỗi sẽ không được Đức Chúa Trời chấp nhận một lần nữa đâu. David, ông đã ăn năn
sau khi ông phạm tội với Bát-sê-ba, sẽ dạy cho những linh hồn hư mất này biết con
đường ăn năn, và họ cũng sẽ trở lại cùng Đức Chúa Trời. Thực vậy, bậc thánh hiền
dạy rằng chính David, ông đã giúp tạo sự cảm thúc và động viên để Ma-na-se chịu
ăn năn.
Quí bạn ơi, con đường ăn năn đang rộng mở cho hết
thảy chúng ta. Đức Chúa Trời đã đào cái đường hầm ấy cho Ma-na-se và nó vẫn cứ
rộng mở hôm nay. Đức Chúa Trời đang ngự trên ngai của Ngài và ngó xuống đường hầm
ấy, Ngài chờ đợi từng con cái quí báu của Ngài trở về với quê hương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét