Thứ Hai, 12 tháng 3, 2018

SỰ CHÚC PHƯỚC CỦA THẦY TẾ LỄ



Sự Chúc Phước Của Thầy Tế Lễ

Cầu xin Đức Giê-hô-va ban phước cho ngươi và phù hộ ngươi! Cầu xin Đức Giê-hô-va chiếu sáng mặt Ngài trên ngươi, và làm ơn cho ngươi! — Dân số ký 6:24–25

Phần đọc Kinh Thánh tuần này [Dân số ký 4:21 – 7:89; Phục truyền luật lệ ký 14:22 – 16:17] cho thấy lời lẽ nói tới "sự chúc phước của thầy tế lễ" rất là đặc biệt, một sự chúc phước mà dòng thầy tế lễ sẽ chúc cho con cái Israel. Thậm chí ngày nay, người Do-thái có thể lần theo gia phả của họ trở lại nhà A-rôn sẽ kể lại sự chúc phước nầy trong các nhà hội ở khắp nơi trên thế giới vào các ngày lễ, và trong Israel, mỗi tuần vào ngày Sa-bát.

Lời chúc nhu sau: Cầu xin Đức Giê-hô-va ban phước cho ngươi và phù hộ ngươi! Cầu xin Đức Giê-hô-va chiếu sáng mặt Ngài trên ngươi, và làm ơn cho ngươi!

Do-thái giáo dạy rằng một người phải noi theo gương Đấng Tạo Hoá của mình. Bậc thánh hiền Do-thái dạy: “Hãy chào mọi người với một biểu hiện thú vị trên gương mặt”. Giống như chúng ta cầu xin Đức Chúa Trời xây mặt Ngài đối cùng chúng ta và chiếu sáng trên chúng ta, chúng ta có bổn phận phải xây mặt mình lại với biểu hiện thú vị đối với từng con người mà chúng ta gặp gỡ. Chúng ta cần phải chào mọi người với một nụ cười, một lời chào thăm, sự quan tâm chân thành, và sự nồng ấm. Đổi lại, bậc thánh hiền dạy, Đức Chúa Trời sẽ xây hướng về chúng ta và chiếu sáng mặt của Ngài hơn bao giờ hết.

Có một câu chuyện thật cảm động do Yaffa Eliach kể lại trong: "Hasidic Tales of the Holocaust" [Tuyễn Tập Diệt Chủng Do-thái] minh hoạ nguyên tắc này một cách tuyệt đẹp. Gần thị trấn Danzig (nay là Gdansk, Ba Lan), có một vị ra-bi nổi tiếng, người luôn đi dạo mỗi sáng. Ông đã lấy lời khuyên của bậc thánh hiền rất nghiêm túc rồi cẩn thận chào đón từng người nam, người nữ, trẻ con mà ông đã gặp với lời chào vui vẻ “Xin chào!” Trải qua nhiều năm trời, vị ra-bi trở nên quen thuộc với nhiều người trong thị trấn. Một trong những người này là một người Ba-lan gốc Đức. Mỗi buổi sáng, vị ra-bi sẽ nói: "Xin chào, Mueller!", và người kia đáp: "Xin chào ông ra-bi!"

Khi Chiến tranh Đệ II Thế Chiến bắt đầu, cuộc đi bộ của vị ra-bi dừng lại và ông Mueller khoác bộ đồng phục S.S và biến mất khỏi đường phố. Một ngày kia, vị ra-bi nhận ra mình đang ở trong chỗ diệt chủng nổi tiếng – đang chờ đợi để được chỉ về bên phải, được sống, hoặc chỉ qua trái để chờ chết. Vị ra-bi yếu ớt kia chắc chắn sẽ bị đưa qua bên trái. Song khi ông nhìn lên người đưa ra quyết định, thì chẳng ai khác hơn là ông Mueller! Vị ra-bi theo bản năng nói: "Xin chào, Mueller", ông Muller không làm sao khác hơn, chỉ đáp lại: "Xin chào, ông Ra-bi". Và ngoài sự mong đợi, vị ra-bi được chỉ qua bên phải và sống.

Nhiều năm sau, vị ra-bi, bây giờ ở tuổi 80 trở đi, vẫn nói: "Đây là sức mạnh của câu: “xin chào”. Một người phải luôn luôn “xin chào” bất kỳ ai ở trước mặt mình”.

Nguyện gương mặt của chúng ta chiếu sáng trên nhiều người khác, và dùng ân điển và sự bình an mà đối xử với họ.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét