Cách Nói Năng Sao Cho Đúng
“Phước cho người nào chẳng theo mưu kế của kẻ
dữ, chẳng đứng trong đường tội nhân, không ngồi chỗ của kẻ nhạo báng” — Thi thiên 1:1
Trong câu mở đầu của Sách Thi thiên, Đa-vít đã
viết: “Phước
cho người nào chẳng theo mưu kế của kẻ dữ, chẳng đứng trong đường tội nhân, không
ngồi chỗ của kẻ nhạo báng”.
Giờ đây, sách Thi thiên không những là một tác
phẩm tinh thần vĩ đại đáng được gộp vào những gì mà người Do-thái gọi là Tanach và Cơ đốc nhân gọi là Cựu
Ước; nó cũng được đánh giá cao là một tác phẩm thơ văn tuyệt vời được viết ra bởi
các trước giả lỗi lạc. Vì vậy, chúng ta phải tự hỏi tại sao dòng đầu tiên được
viết ra khá vụng về như thế. Há chẳng đơn giản hơn khi viết như vầy sao: "Đừng bước theo kẻ ác hay đứng trong đường mà những
kẻ tội lỗi đang đi. . . hoặc bạn sẽ bị rủa sã"? Tại sao lại diễn tả nó
theo cách lòng vòng như vậy chứ: “Phước cho người nào chẳng theo mưu kế…”.
Bậc thánh hiền Do-thái để ý thấy điều này và đưa
ra câu trả lời như vầy đây: Khi đưa ra lời khuyên, lời lẽ dễ chịu sẽ hiệu quả
hơn nhiều so với lời lẽ gay gắt. Hay như vua Solomon đã viết trong Châm ngôn: "Lời vô độ đâm xoi khác nào gươm; Nhưng lưỡi
người khôn ngoan vốn là thuốc hay" (12:18). Bậc thánh hiền luôn xem
cái lưỡi là phần mạnh mẽ nhất của cơ thể con người. Đấy là lý do tại sao Đức
Chúa Trời làm cho nó hai cánh cửa – răng và môi của chúng ta. Chúng ta cần phải
suy nghĩ hai lần trước khi chúng ta để cho cái lưỡi của chúng ta hoạt động, và
chúng tôi không dám liều lĩnh với nó. Những gì chúng ta nói và cách chúng ta
nói, nó có sức mạnh để đâm thủng như một thanh gươm hoặc đem lại sự chữa lành.
Đây là lý do tại sao lời lẽ mở đầu của Thi thiên
đóng vai trò hướng dẫn và nâng chúng ta lên cao, bắt đầu bằng một hình thức
tích cực. Thay vì nói "Đừng làm x, y,
z, bởi vì bạn sẽ bị phạt", David đã sử dụng cách tiếp cận nhẹ nhàng hơn
và dặn dò chúng ta phải biết cách ứng xử nếu chúng ta muốn được chúc phước cho.
Trong mọi sự chúng ta nói, khi nói ra có cách sai và có cách đúng. Các sắc thái
có vẻ nhỏ bé đấy, nhưng sự khác biệt ở hậu quả thì là rất lớn.
Cách David bắt đầu Thi thiên, với sự nhạy cảm và
tập trung vào chỗ tích cực, là cách chúng ta nên bắt đầu mỗi cuộc trò chuyện. Đó
phải là cách mà cha mẹ nói chuyện với con cái của họ, cách giáo viên trao đổi với
các em học sinh và cách chúng ta giao tiếp với những người mà chúng ta gặp gỡ suốt
cả ngày. Hết thảy chúng ta đều biết rằng thế giới cần được khắc phục và có nhiều
điều cần phải tiếp thu. Tuy nhiên, chúng ta đừng bao giờ rơi vào cái bẫy của sự
nói xấu và phê phán. Lời lẽ tử tế nhẹ nhàng được thích nghe hơn là chỉ trích cắn
đắng ồn ào.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét