Kinh Nghiệm Sinh Tế
“Hãy nói cùng dân Y-sơ-ra-ên rằng: Khi người nào trong vòng các
ngươi dâng của lễ cho Đức Giê-hô-va, thì phải dâng súc vật, hoặc bò, hoặc chiên” — Lêvi
ký 1:2
Là những người sống trong xã hội ngày nay, nói
tới cách thực hành thờ phượng trong xã hội đời xưa là điều rất khó, sự thờ lạy
này xoay quanh việc dâng tế lễ cho Đức Chúa Trời, hoặc trong hầu hết các trường
hợp, cho các vị thần. Tưởng tượng các của lễ thiêu có giá trị dâng cho Đấng
Toàn Năng cũng rất là khó. Tuy nhiên, ở đây chúng ta thấy rõ ràng trong Kinh
Thánh một mạng lịnh truyền từ Đức Chúa Trời [Lêvi
ký 1:1 – 5:26; Êsai 43:21 – 44:23] phải dâng cho Ngài các sinh tế bằng thú
vật.
Trong tất cả các trường hợp khác về con sinh tế,
vấn đề cho thấy rằng các vị thần "cần" một thứ gì đó từ con người. Nhưng là các môn
đồ Đức Chúa Trời của Y-sơ-ra-ên, chúng ta tin rằng Đức Chúa Trời không cần thứ chi
cả! Ngài mong muốn gì với những con thú đã chết chứ?
Gợi ý đầu tiên của một câu trả lời có thể được
rút ra từ chữ Hy-bá-lai về sinh tế, karbanot. Từ karbanot ra từ chữ karov có nghĩa là “close” "gần gũi" như trong "nearness" [đến gần]. Mục đích của karbanot là đưa chúng ta đến gần
Đức Chúa Trời hơn. Nói cách khác, Đức Chúa Trời không cần các sinh tế này;
chúng ta cần đấy!
Tôi đã từng đọc câu chuyện nói tới nam diễn
viên Kirk Douglas giải thích ý tưởng này rất hay. Năm 1991, Kirk dính vào một vụ
tai nạn rơi trực thăng trầm trọng. Viên phi công chính và phi công phụ mất mạng,
song lạ lùng thay Kirk vẫn sống sót. Sự kiện này khiến cho Kirk trở thành trọng
tâm, và khi hồi phục trong bệnh viện, ông không làm chi khác hơn là tự hỏi tại
sao ông còn sống.
Kirk kết luận rằng nếu Đức Chúa Trời đã chọn để
giữ cho ông sống, thế thì phải có một lý do. Đây là phần khởi đầu của một cuộc
hành trình thuộc linh sau cùng dẫn dắt Kirk trở về với gốc rễ Do-thái của mình và
chấp nhận cuộc sống tập trung vào Đức Chúa Trời. Điều này rất khác biệt so với
cuộc sống theo kiểu Hollywood mà nam diễn viên đã bỏ qua cho đến lúc đó.
Câu
chuyện Kirk Douglas có liên quan gì đến các sinh tế trong Đền Thờ chứ?
Theo Kinh Thánh, khi một người đem dâng sinh tế
trong Đền Thờ, người ấy phải nương mình trên con vật để kể mình là nó và nghĩ rằng:
"Con vật này là tôi". Bằng cách đó, người
thờ phượng trải qua một kinh nghiệm tương tự với kinh nghiệm mà Kirk Douglas đã
nghĩ đến: "Nếu tôi vẫn còn sống bởi vì lòng thương
xót và ân điển của Đức Chúa Trời, thì phải có một lý do". Loại suy nghĩ đó sẽ khiến
cho một người càng đến gần với Đức Chúa Trời hơn bao giờ hết.
Đây là cách chúng ta đem dâng các sinh tế cho Đức
Chúa Trời hôm nay; chúng ta dâng chính mình cho Đức Chúa Trời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét