Ý Chỉ Của Đức Giêhôva Sẽ
Thành Được
“Dẫu vậy, đang khi họ bị ở trong xứ kẻ thù
nghịch mình, ta cũng chẳng bỏ họ đâu, chẳng ghê gớm họ đến phải hao mòn hết, và
chẳng bội sự giao ước ta lập cùng họ đâu, vì ta là Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của
họ. Ta vì họ sẽ nhớ lại sự giao ước đã lập cùng tổ phụ họ mà ta đã đem ra khỏi
xứ Ê-díp-tô trước mặt các dân, đặng làm Đức Chúa Trời của họ. Ta là Đức
Giê-hô-va” — Lêvi ký 26:44–45
Mới đây tôi có gặp một phụ nữ lớn tuổi nhận
sự tài trợ từ Hội Fellowship. Khi bà kể lại cho tôi biết câu chuyện đời sống của
bà, tôi nhận ra rằng bà là một phép lạ sống động. Với mọi câu chuyện ấy, bà không
nên sống đây. Nói như vậy không có ý nghĩa là Olga đang sống hôm nay hoặc giả
bà đang sống ở Jerusalem.
Phép lạ đầu tiên là phép lạ mà bố mẹ Olga
đã gặp. Bố của Olga là con một trong gia đình, kể cả người vợ đầu tiên của ông,
sống còn từ trại tập trung giết người hàng loạt của Phát xít Đức. Mẹ của Olga
được cứu thật kỳ diệu khỏi một trại tập trung tàn bạo của Phát xít Đức. Hai người
gặp nhau rồi kết hôn trong một khu ổ chuột ở Nga. Ngay sau đó, Olga ra đời.
Phép lạ thứ hai đến khi Olga chừng vài
tháng tuổi. Khu ổ chuột đã bị đánh bom và Olga bị thương. Chảy máu và la hét, mẹ
của Olga nhanh chân chạy trốn với những người Do Thái khác, nhưng mẹ cô buộc phải
rời đi vì tiếng la hét của Olga sẽ nộp họ cho quân Phát xít. Mẹ của Olga tị nạn
ẩn trốn trong một căn nhà bỏ hoang, ở đây bà chỉ mong bị bắt thôi. Tuy nhiên, binh
lính của quân đội đồng minh tìm thấy hai người rồi chăm sóc cho Olga và mẹ cô.
Sau cùng, phép lạ thứ ba xảy ra, ấy là
Olga đã sống còn. Là một đứa trẻ, Olga đã được chẩn đoán với bệnh lao và sốt
phát ban. Vào thời điểm đó, các bác sĩ đã cung ứng cho cô cơ hội nhỏ để tồn tại.
Tuy nhiên, Olga lớn lên thật khỏe mạnh; cô kết hôn, có con cái, và hiện đang sống
trong vùng đất của tổ phụ mình - đất Israel.
Khi tôi gặp người phụ nữ đáng chú ý nầy
và suy gẫm về chuyến hành trình của cuộc đời bà, tôi nghĩ rằng câu chuyện của
Olga là một phản ánh cho câu chuyện của tất cả dân Do Thái. Theo mọi câu chuyện,
thì chúng tôi không nên sống ở đây. Không một quốc gia nào khác trong lịch sử bị
trục xuất khỏi xứ sở của mình rồi lại trở về đó. Dân Do Thái đã làm việc ấy những
hai lần! Từng dân tộc khác đã dấy lên, hạ xuống, rồi biến mất. Con đường thông
thường của một dân tộc bị lưu vong là đồng hóa rồi biến mất. Tuy nhiên, dân Do
thái đã tồn tại qua 2.000 năm lưu đày, bắt bớ, và nhọc nhằn.
Chúng tôi vẫn còn sống, và chúng tôi đã
trở về với quê hương xứ sở của tổ phụ mình.
Một lời giải thích duy nhứt cho sự sống
còn của chúng tôi: ấy là Đức Chúa Trời Toàn Năng, là Đấng trong phần Ngũ Kinh tuần
này hứa rằng trong khi dân Israel bị sửa phạt và bị lưu đày vì sống bất tuân,
Ngài sẽ không để chúng tôi bị tiêu diệt hoàn toàn. Như có chép trong sách Châm
ngôn: "Trong lòng loài người có nhiều mưu kế; Song ý
chỉ của Đức Giê-hô-va sẽ thành được" (19:21).
Chương trình của Chúa sẽ ứng nghiệm. Hãy hiệp với chúng tôi tại Hội Fellowship
và là một chi thể của hội ấy!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét