Hành Động Bởi Đức Tin
“Ngày mồng một tháng hai, năm thứ hai, sau khi
dân Y-sơ-ra-ên ra khỏi xứ Ê-díp-tô, Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se ở trong hội
mạc, tại đồng vắng Si-na-i” — Dân số
ký 1:1
Tuần này chúng ta bắt đầu với sách Dân
số ký, sách thứ tư trong Ngũ Kinh của Môise. Trong tiếng Hybálai, sách này được
gọi là Bamidbar, ý nói "ở trong sa mạc": “Đức Giê-hô-va phán cùng Môi-se ở trong hội
mạc…”. Bậc thánh hiền Do Thái đưa ra lời bình rất hay về câu này: "Với ba thứ mà Ngũ kinh đưa ra - lửa, nước, và trong
sa mạc". Theo bậc thánh hiền, ba thứ nầy tiêu biểu cho ba hành động của
đức tin, qua đó con cái Israel trở nên xứng đáng cho việc nhận lãnh Ngũ Kinh.
Hành động thứ nhứt của đức tin liên
quan đến lửa và được thực hiện bởi Tộc trưởng Ápraham. Theo truyền khẫu Do
Thái, Ápraham đã bị ném vào một lò lửa vì ông không chịu ràng rịt với sự thờ lạy
hình tượng hoặc đoạn tuyệt lòng tin của ông nơi Đức Chúa Trời chơn thật duy nhất.
Ông đã bước ra bởi đức tin rồi bước vào trong lò lửa. Kỳ diệu thay, không sợi
tóc nào bị cháy xém.
Tuy nhiên, chúng ta có thể lý luận rằng
đây là một hành động đơn phương do một cá nhân đặc biệt thực hiện. Do đó, chúng
ta chỉ vào hành động thứ hai của đức tin liên quan đến nước, hành động nầy đề cập
đến việc chia Biển Đỏ ra làm hai liên quan đến toàn bộ dân Do thái. Bậc thánh hiền
dạy rằng dân Do Thái bước vào mé biển, với đầy dẫy đức tin, họ tin chắc rằng Đức
Chúa Trời sẽ chăm sóc họ. Chỉ sau khi họ thực hiện bước thứ nhứt thì lạ lùng
thay biển chia ra làm hai một cách diệu kỳ, như kết quả của đức tin mà họ đặt
nơi Đức Chúa Trời.
Có người vẫn lý luận rằng trong khi
hành động đức tin này liên quan đến dân Do thái, đây là một sự kiện xảy ra có một
lần, không nhất thiết nhắm vào thứ đức tin chơn thật và thích đáng. Đó là lý do
tại sao hành động đức tin thứ ba liên quan đến sa mạc. Con cái của Israel phải đi
theo Chúa băng qua sa mạc những 40 năm, không biết họ sẽ ăn gì hoặc uống gì, hoặc
khi nào thì chuyến hành trình của họ sẽ kết thúc. Đây là hành động đức tin đã khiến
cho Israel xứng đáng với Ngũ Kinh.
Ba hành động đức tin không những mô tả
những gì làm cho con cái Israel ra xứng đáng sau đó, mà chúng còn dạy cho chúng
ta biết làm thế nào để trở nên xứng đáng hôm nay.
Đôi khi trong cuộc sống chúng ta buộc
phải nhơn đức tin mà bước ra giống như Ápraham đã bước đi vậy. Chúng ta nếm trải
những tình huống dường như mạng sống bị đe doạ, và chúng ta không dám chắc mình
OK khi đi ra. Những lần khác, chúng ta buộc phải thực hiện cú nhảy của đức tin như
Israel đã có bên bờ biển. Chúng ta có thể được kêu gọi đến với một công việc mới
hoặc chuyển đến một nơi ở mới. Cuối cùng, có những lúc khi chúng ta có những
bài kiểm tra đức tin giống như dân Israel đã có trong sa mạc. Chúng ta nếm trải
nhiều thời gian dài mà không biết làm sao mọi việc ấy được bày ra như thế.
Trong tất cả các tình huống nầy, chúng
ta phải giữ lấy đức tin mình. Bằng cách này, chúng ta cũng sẽ trở nên hạng tôi
tớ xứng đáng của Đức Chúa Trời.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét