Nhìn Thấy Nỗi Khổ Của
Người Khác
“Vì điều răn là một cái đèn, luật pháp là ánh
sáng, và sự quở trách khuyên dạy là con đường sự sống” — Châm
ngôn 6:23
Bạn sẽ làm gì nếu bạn nhìn thấy một cậu
bé khoảng 10 tuổi, trông bẩn thỉu và rách rưới, đang lục lọi thùng rác trên đường
phố công cộng? Có phải bạn sẽ dừng lại và hỏi han nó làm việc ấy có đúng không
chăng? Có phải bạn sẽ dành thời gian để quan tâm đến? Có phải bạn sẵn sàng nắm
lấy hành động nào đó giúp đỡ cho cậu bé kia chăng?
Đây là những gì Lực lượng Cảnh sát New
Zealand yêu cầu công chúng trong một đoạn video họ cho phát ra vào đầu năm nay.
Đoạn clip ngắn đó đưa ra một diễn viên trẻ, là người đóng vai một đứa trẻ vô
gia cư đang lục lọi thức ăn trong thùng rác. Dự án này là một thử nghiệm xã hội
để nhận định coi mọi người sẽ phản ứng như thế nào – hay chính xác hơn – không phản
ứng gì với hoàn cảnh cậu bé nghèo khổ kia.
Máy quay phim nhắm vào hàng chục người
ăn mặc đẹp đi ngang qua đứa trẻ mà không nói một lời. Một số người qua đường đến
gần cậu bé, nhưng chỉ để vứt rác vào mấy cái thùng đó đang khi nó lục lọi. Thậm
chí một người xuất hiện để chụp một tấm ảnh đứa trẻ với điện thoại thông minh của
mình. Cuối cùng, có ba nữ sinh là những người duy nhất dừng lại và hỏi han về
phúc lợi của cậu bé, trao cho nó thức ăn và một ít tiền.
Đáng buồn thay, có nhiều người hoàn
toàn bỏ qua tình huống rõ ràng là bi thảm này.
Trong câu chuyện Xuất Aicập, chúng ta đọc
về mười trận dịch mà Đức Chúa Trời, qua Môise, giáng trên xứ Aicập trước khi họ
đồng ý để cho dân Israel ra đi. Trận dịch thứ chín là trận dịch tối tăm. Kinh
Thánh chép: "Vậy, Môi-se giơ tay mình lên trời, bèn có sự tối tăm rất dày
trong ba ngày tại xứ Ê-díp-tô; trong ba ngày đó người ta không thấy nhau được. . ." (Xuất Êdíptô ký 10:22-23). Bình luận về câu này, một vị rabi Do
thái lỗi lạc của thế kỷ thứ 19 dạy rằng: "Bóng
tối tăm tệ hại nhất là khi một người không muốn nhìn thấy nỗi khổ của người anh
em mình và muốn gửi đến một sự giúp đỡ". Đây là sự tối tăm đích thực của xứ Ai
Cập – ngay cả trước khi trận dịch khởi sự. Họ không thể nhìn thấy nỗi khổ của dân
Do thái. Họ xây con mắt làm ngơ trước nỗi đau khổ của người khác.
Ngược lại, chúng ta học biết trong sách
Châm ngôn: “Vì điều răn là một cái đèn, luật pháp là ánh
sáng, …”. Vua Solomon đang so
sánh Lời của Đức Chúa Trời với ánh sáng. Giống như bóng tối tăm làm mù mắt
chúng ta trước nỗi khổ của người khác, mục tiêu của Kinh Torah là mở mắt chúng
ta ra trước nhu cần của tha nhân. Kinh Thánh dạy cho chúng ta biết rằng mọi người
được dựng nên theo hình ảnh của Đức Chúa Trời. Kinh Thánh hướng dẫn chúng ta phải
yêu kẻ lân cận như mình. Con đường của Đức Chúa Trời là con đường của sự sáng –
con đường của việc nhìn thấy nỗi khổ của người khác và giúp đỡ ở nơi chúng ta
có thể.
Chúng ta sẽ làm gì nếu chúng ta nhìn thấy
ai đó đang gặp khó khăn hôm nay? Có phải chúng ta sẽ xây sang chỗ khác? Hay chúng
ta sẽ có ngoại lệ, chiếu sáng con đường với sự đồng cảm, rời rộng, và tình yêu
thương? Sự lựa chọn là thuộc về chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét