Sự Sáng Cho Các Dân
“Hãy nói cùng A-rôn: Khi nào người đặt các đèn,
thì bảy ngọn đèn phải chiếu trên phía trước chân đèn” — Dân số ký 8:2
Phần đọc Kinh Thánh tuần nầy mô tả một
trong các dấu hiệu đầy năng quyền nhất được kết với Israel — menorah, hay đèn bảy ngọn. Thực
vậy, menorah, từng được thắp
lên trong Đền Thờ xưa và là biểu tượng của Israel ngày nay. Menorah là phù điêu trên Cung điện của Titus, nó mô tả
cuộc chinh phục của Lamã đối với thành Jerusalem vào năm 70SC, và nó đứng ở hai
chỗ: lối vào của Knesset, Quốc Hội Do thái, và các bậc thang của Bức Tường phía
Đông, di tích sau cùng của Đền Thờ. Đèn menorah gắn kết với Do
thái giáo cả lúc bây giờ và trong quá khứ. Nhưng ngọn đèn ấy đứng thay cho việc
gì mới được?
Trong Châm ngôn 6:23 chúng ta đọc: “Vì điều răn là một cái đèn, luật pháp là ánh sáng…”. Ánh sáng của ngọn đèn menorah tiêu biểu cho tri
thức. Tuy
nhiên, trong phần đọc Ngũ Kinh tuần nầy, chúng ta học biết đôi điều cụ thể về bản
chất của sự khôn ngoan và tri thức. Câu nầy đọc là: “Khi nào người đặt các đèn, thì bảy ngọn đèn
phải chiếu trên phía trước chân đèn”. Bậc thánh hiền
giải thích điều răn nầy ý nói sáu nhánh ngoài cùng của ngọn đèn menorah phải “đối” với nhánh thứ bảy.
Theo bậc thánh hiền, sáu nhánh ngoài
cùng của ngọn đèn menorah tiêu biểu cho sáu lãnh vực tri thức: y học,
vật lý, toán học, mỹ thuật, tâm lý học, và xã hội học. Từ các bộ phận tri thức
nầy đã đạt tới chỗ ghép tim, nhạc cổ điển, nhà chọc trời, cùng nhiều phát triển
và phát minh kỳ diệu đã hình thành nên thế giới của chúng ta. Tuy nhiên, hết thảy
các bộ môn ấy phải kết nối với nhánh thứ bảy nằm ở trung tâm của ngọn đèn menorah. Nhánh thứ bảy tiêu
biểu cho Đức Chúa Trời và Lời của Ngài. Không có ánh sáng dẫn dắt của ngọn đèn
trung tâm, các lãnh vực tri thức khác ra trống rỗng ở chỗ tốt nhứt và sự huỷ diệt
ở chỗ tồi tệ nhất.
Ý tưởng nầy đã được bày ra thật năng động
trong một cảnh từ Cựu Ướcốn phim đoạt giải Academy có đề tựa là “Bảng danh sách của Schindler”. Trong phim đó, quân
Phát Xít Đức đã đi từ nhà nầy sang nhà khác tìm kiếm những người Do thái đang ẩn
trốn. Lúc đầu mọi sự đều yên tĩnh, và rồi, khi người Do thái bị phát hiện, tiếng
của súng máy và tiếng gào thét đầy dẫy không trung. Ở giữa mọi hỗn loạn và bi
thảm nầy, người ta đã được nghe nền nhạc cổ điển. Lấy làm bối rối, hai người
lính Phát xít nhìn về chỗ phát ra tiếng nhạc và thấy một đồng đội Phát xít đang
ngồi trước cây đàn dương cầm. Một tên lính thắc mắc: “Bach ư?”. Tên lính kia chỉnh liền: “Không, Mozart đấy”. Bối cảnh tiếp tục mở ra với việc giết chóc của
máu lạnh đối với những người nam người nữ và trẻ em vô tội đang khi nhạc Mozart
trỗi lên làm nền.
Tri thức mà không có Đức Chúa Trời không
phải là khôn ngoan. Chín trong 13 chuyên gia cố vấn “Giải
Pháp Sau Cùng” của Hitler đều có học vị tiến sĩ.
Công việc của chúng ta là kết hợp sự
khôn ngoan của mình với ánh sáng của Lời Đức Chúa Trời. Trong đường lối ấy: “các ngươi sẽ làm sự sáng cho các dân ngoại” (Êsai
42:6) và sẽ chiếu sáng thế gian với sự khôn ngoan, vẻ đẹp, sự nhơn đức và sự
tin kính.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét