Thứ Tư, 15 tháng 6, 2016

SẮC LẠI HƯ KHÔNG


Sắc Lại Hư Không
“Duyên là giả dối, sắc lại hư không; Nhưng người nữ nào kính sợ Đức Giê-hô-va sẽ được khen ngợi”  — Châm ngôn 31:30

Nếu bạn muốn biết điều chi thực sự là quan trọng trong cuộc sống, hãy đến với một đám tang. Ở đó, bạn sẽ nghe thấy tất cả những thứ khiến cho một người ra đặc biệt. Bạn sẽ nghe đủ thứ khiến cho một đời sống sẽ được sống tốt. Bạn sẽ tiếp thu được phải nắm lấy những gì tạo ra sự khác biệt trong đời sống của những người khác và điều chi tạo thành một người bạn đời, một người làm cha làm mẹ, và một người bạn đúng đắn.

Và nếu bạn thực sự chịu chú ý, bạn cũng có thể nhận thấy điều gì chưa được nói đến. Tôi chưa bao giờ nghe bất kỳ điếu văn nào đề cập đến một người trông đứng đắn cở nào hay bao nhiêu tiền người đã làm ra. Thay vì thế, chúng ta muốn nghe nói về vẻ đẹp bề trong của một người hay bao nhiêu tiền người đã hiến cho tổ chức từ thiện và cho tha nhân.

Thực tại này tỏa sáng hoàn toàn trái ngược lại với các sứ điệp mà chúng ta đang ban bố ra mỗi ngày. Dù đó là biển quảng cáo, quảng cáo trên tạp chí, hoặc quảng cáo trên truyền hình, hệ thống giá trị được nâng cấp trong xã hội của chúng ta đặt vẻ đẹp và của cải ở đầu danh sách. Chúng ta được báo cho biết rằng chúng ta phải dễ nhìn sao cho đáng yêu hay với dáng dấp thích ứng xứng đáng. Chúng ta phải có những thứ đúng đắn để đứng với đám đông xứng đáng, và công nghệ mới nhất trong lãnh vực công nghệ được xem là xứng đáng với thực tế. Vì vậy, có nhiều người dành rất nhiều thời gian thấy mình khổ sở bởi vì họ mua lấy những lời dối trá nầy.

Đừng tin vào việc ấy.

Trong sách Châm ngôn, vua Solomon nhắc cho chúng ta nhớ đến lẽ thật. Ông viết: “Duyên là giả dối, sắc lại hư không; Nhưng người nữ nào kính sợ Đức Giê-hô-va sẽ được khen ngợi”. Hết thảy bậc thánh hiền Do Thái đều đồng ý rằng câu nầy không những là một sự dạy dành cho phụ nữ, mà còn là một bài học dành cho hết thảy chúng ta, hướng chúng ta biết đánh giá cao cái tôi bề trong hơn là dáng dấp bề ngoài và đối với của cải của chúng ta. Sau cùng, cái tôi bề ngoài cùng mọi thứ của chúng ta sẽ trở lại với cát bụi, trong khi con người bề trong của chúng ta cứ kéo dài mãi cho đến đời đời.

Có lẽ bạn đã gặp một người dễ nhìn rất khách quan, họ lớn lên lại "xấu xí" đối với bạn càng hơn khi bạn nhìn biết họ [nam hay nữ]. Hoặc có thể bạn đã nhìn biết người trông rất trung bình, dường như người là càng đẹp hơn đối với bạn khi bạn nhận biết người đó? Sở dĩ như vậy là cái tôi bề trong của chúng ta tỏ ra qua lớp vỏ bên ngoài của chúng ta. Một người là đẹp ở bề trong sẽ phát sáng với một vẻ đẹp đặc biệt ở bề ngoài.

Sứ điệp nầy đặc biệt là quan trọng trong thời buổi nầy. Để nắm bắt ý tưởng này, hãy xem coi chúng ta sẽ sống như thế nào nếu không một ai có khả năng nhìn thấy. Nếu không có ai nhìn thấy chúng ta trông giống với cái gì hay những gì chúng ta có, có phải chúng ta sẽ sống với một hệ thống ưu tiên khác chăng? Chúng ta sẽ làm mọi thứ ra khác biệt mỗi ngày? Nếu dáng dấp bề ngoài của chúng ta không là vấn đề, vậy chúng ta là ai đây? Có lẽ chúng ta cũng muốn xét xem sự sống của người ấy cho dù là bằng cách thế nào đi nữa.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét