Đức Chúa Trời Là Thợ Gốm
Của Chúng Ta
“Hỡi Đức Giê-hô-va, dầu vậy, bây giờ Ngài là Cha chúng tôi! Chúng
tôi là đất sét, Ngài là thợ gốm chúng tôi; chúng tôi thảy là việc của tay Ngài” — Êsai
64:8
Từng có một người đến gặp vị rabi kia với
lời than phiền: "Thưa rabi, có chép
trong Kinh Thánh: Kìa,
ngày nay ta đặt trước mặt các ngươi sự phước lành và sự rủa sả” (Phục truyền luật lệ ký 11:26). Mọi sự tôi nhìn thấy cuộc đời tôi toàn là rủa sã. Đâu là
những phước lành mà Đức Chúa Trời hứa chứ?"
Vị rabi đáp với một câu chuyện dân gian
nói về một cặp vợ chồng kia đến viếng Anh quốc để kỷ niệm ngày cưới của họ. Cả
hai đều thích đồ cổ, đặc biệt là loại chén để uống trà. Một ngày nọ, trong gian
hàng nhỏ thật xinh kia, họ phát hiện ra thứ tách uống trà đẹp nhất mà họ từng nhìn
thấy. Hai vợ chồng hỏi chủ gian hàng đó không biết họ có thể được xem tách trà ấy
không, và ông gật đầu.
Ngay sau khi bà chủ gian hàng đưa cho
hai vợ chồng chiêm ngưỡng cái chén đó, nó bắt đầu nói. Nó nói: "Tôi không phải luôn luôn xinh đẹp như vậy đâu. Tôi từng
là cục đất sét đỏ đấy. Chủ của tôi uốn nắn tôi nhiều lần. Tôi hỏi ông ấy có chịu
để tôi yên không, nhưng ông chỉ mỉm cười và nói: "chưa xong mà".
"Sau
đó, tôi đã được đặt trên bánh xe quay. Tôi bị quay tròn thật nhiều vòng. Tôi
yêu cầu chủ tôi dừng lại. Tôi nói cho ông biết rằng tôi không muốn ở chỗ nầy.
Nhưng chủ của tôi chỉ nói: "chưa xong đâu". Kế đó, tôi bị đặt trong một
lò hấp thật nóng. Tôi chưa bao giờ thấy nóng ran như vậy. Tôi không hiểu nổi tại
sao chủ của tôi muốn nung tôi như thế. Tôi gõ cửa gào lên rằng tôi muốn ra khỏi
đó, nhưng tôi có thể nhìn thấy chủ tôi chép miệng: "chưa xong đâu”.
"Sau
cùng, ông mở cửa rồi đặt tôi lên cái kệ kia, nhưng sau đó ông chà xát tôi và
sơn phết lên tôi. Khói thật là kinh khủng và tôi tưởng mình đã ngạt thở đến nơi
rồi. Tôi yêu cầu chủ tôi dừng lại, nhưng ông ấy nói: "chưa xong đâu".
Khi ấy, ông đưa tôi trở lại lò hấp kia, chỉ thời gian này nầy thì lò càng nóng
hơn. Tôi nghĩ mình sẽ không sống sót được đâu”.
"Ngay khi tôi gần như muốn bỏ cuộc,
chủ tôi đưa tôi ra ngoài. Sau đó, ông ta cho tôi soi gương và tôi trông như thế
này đây. Thế rồi chủ tôi giải thích: "Nếu
ta không có cán phẳng ngươi, ngươi sẽ bị khô đi. Nếu ta đã ngừng xoay ngươi, ngươi
đã rớt ra rồi. Nếu ta không đặt ngươi vào lò, ngươi đã bị nứt đi. Nếu ta không tô
vẽ lên ngươi, ngươi sẽ không được cứng chắc hoặc có màu sắc trong cuộc sống của
ngươi. Nếu ta đã không đưa ngươi trở lại lò kia, bạn sẽ không được bền lâu".
Đôi khi, mọi sự dường như nhọc nhằn
trong cuộc sống của chúng ta là những phước lành lớn lao nhất – chúng ta chỉ cần
thay đổi nhận thức của mình mà thôi. Trong Êsai, chúng ta đọc: "Chúng tôi là đất
sét, Ngài là thợ gốm chúng tôi". Đức Chúa Trời là thợ gốm của chúng ta,
nắn đúc và khiến cho chúng ta ra đẹp đẽ nhất mà chúng ta xem thấy được. Nguyện chúng
ta hãy yên nghỉ thoải mái và được phước vì biết chúng ta đang ở trong đôi bàn
tay tài ba nhất.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét