Tấm Lòng Lành
“Lòng bình tịnh là sự sống của thân thể; Còn sự
ghen ghét là đồ mục của xương cốt” — Châm ngôn 14:30
Có thể là chiếc xe mới của người hàng
xóm hoặc có thể đó là giáo viên lớp năm đang khen ngợi người bạn giỏi nhất của
bạn, song không phải là bạn. Có rất nhiều tình huống có thể bắt lấy sự cảnh
giác của chúng ta rồi đưa ra đặc điểm xấu nhất nào đó mà hết thảy chúng ta dễ mắc
phải - kinh nghiệm sự ganh tỵ. Bất cứ ai đạt tới chỗ "ăn thứ từ tấm lòng ngươi ra" khi tham khảo đến việc
đưa ra sự ganh tỵ nơi người khác đang nói tới một sự thật. Trong sách Châm
ngôn, chúng ta học biết "sự ghen ghét là đồ mục của xương cốt". Ghen ghét phá hủy
chúng ta từ trong ra ngoài.
Nhưng có mặt tiêu cực cho sự ghen ghét tự
suy bại kia. Chính câu ấy khởi sự: "Lòng bình tịnh là sự sống của thân thể". Sát nghĩa được dịch
từ bản gốc Hy bá lai: "một tấm lòng ở
chỗ bình an" được gọi là "một tấm lòng lành". Bậc thánh hiền Do
Thái giải thích rằng một tấm lòng lành là một tấm lòng dịu dàng, một tấm lòng chấp
nhận, tha thứ, nhân từ và rời rộng.
Một tấm lòng lành là đối ngược chính
xác với tấm lòng hay ganh tỵ. Một tấm lòng ganh tỵ muốn những gì người khác có.
Một tấm lòng lành là hạnh phúc cho người khác khi họ thành công. Một tấm lòng ganh
tỵ không bao giờ thấy vui thoả. Một tấm lòng lành luôn vui thoả. Một tấm lòng ganh
tỵ nhắm vào lợi riêng của chính nó. Một tấm lòng lành tìm kiếm hạnh phúc cho người
khác.
Tuy nhiên, vì hạng người ganh tỵ làm
sao cho chính cuộc sống của họ ra tốt hơn, họ chỉ mang lại sự đổ nát trên bản
thân họ. Ngược lại, hạng người nhơn đức, thoả lòng, rời rộng, sẽ đem lại sự
bình an và chữa lành cho bản thân họ và cho người khác. Con người với thái độ
tích cực và bình an như thế cho phép thân thể hoạt động thích đáng trong khi đem
sự bình an và sức khoẻ đến cho những người mà họ gặp gỡ.
Tất nhiên chúng ta muốn ai nấy đều ưa
thích tấm lòng lành hơn là tấm lòng ganh tỵ. Nhưng làm thế nào chúng ta tránh được
sự ganh tỵ chứ?
Câu chuyện sau đây có thể giúp đỡ cho
chúng ta. Từng có hai con đại bàng cùng bay với nhau. Con đại bàng nầy có thể
bay cao và nhanh hơn con kia, khiến cho con kém hơn rất ganh tỵ. Một ngày nọ, con
đại bàng ganh tỵ phát hiện một thợ săn và yêu cầu anh ta bắn con đại bàng kia.
Người thợ săn nói rằng ông có thể, nhưng cần một chiếc lông cho mũi tên của
mình. Con đại bàng ganh tỵ vui vẻ tuốt một cái lông của mình. Người thợ săn làm
mất và cần cái lông khác, rồi sau đó cái khác và cái khác nữa. Con đại bàng ganh
tỵ đã trao cho rất nhiều lông và không lâu sau đó nó không còn đủ lông cánh để
bay. Người thợ săn quay lại và bắn con đại bàng nầy vì nó không có thể bay hoặc
tránh thoát được.
Câu chuyện này cho chúng ta thấy cách
thức để tránh sự ganh tỵ -- bằng cách nhìn biết sâu sắc rằng ganh tỵ làm hại
cho hầu hết chúng ta. Khi chúng ta cảm thấy ganh tỵ bắt đầu dậy lên và mưng mủ
bên trong chúng ta, chúng ta phải để cho tấm lòng của chúng ta trở thành tấm
lòng lành, đem lại sự sống và niềm vui mừng cho bản thân mình và cho những người
ở xung quanh chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét