Đi Ra Vui Vẻ
“Vì các ngươi sẽ đi ra vui vẻ, được đưa đi
trong sự bình an. Trước mặt các ngươi, núi và đồi sẽ trổi tiếng ca hát, mọi cây
cối ngoài đồng sẽ vỗ tay” — Êsai 55:12
Hầu hết mọi người trải
qua cuộc sống cảm thấy hạnh phúc là một điểm phải tới đến. Đó là những gì chúng
ta phấn đấu hướng tới, là điều chúng ta mong đạt được một ngày kia. Chúng ta nhũ
lòng rằng khi điều này hay điều kia xảy ra, chúng ta sẽ sống hạnh phúc - chỉ để
nhận ra rằng khi một nan đề được giải quyết, thì nan đề khác phát sinh. Đôi khi
dường như đến được một chỗ vui mừng trong cuộc sống của chúng ta hoàn toàn là điều
bất khả thi.
Tuy nhiên, Do Thái
giáo dạy rằng hạnh phúc không phải là một nơi chốn, mà là một con đường. Chúng
ta không đến với sự vui vẻ; mà đúng hơn, chúng ta đi ra vui vẻ.
Trong sách Ê-sai,
chúng ta đọc: "Vì các ngươi sẽ đi ra vui vẻ". Bối cảnh của câu Kinh
Thánh nầy là nói về dân Do Thái lìa bỏ cuộc lưu đày trở về với Đất Hứa. Lưu đày
là một thuật ngữ sát nghĩa mô tả cuộc lưu đày theo nghĩa đen của dân Do Thái ra
khỏi đất Israel và là một khái niệm bóng bẩy. Phu tù tiêu biểu cho một trạng
thái lý trí hay sự sống chẳng có lý tưởng chi hết.
Hết thảy chúng ta đang
phấn đấu để tới đến đất hứa của chính mình, chúng ta quả thực là chính mình và
sống loại đời sống tốt nhứt ở đó. Câu Kinh Thánh trong sách Êsai dạy cho chúng
ta biết phương thức ra khỏi cuộc lưu đày đến với sự cứu chuộc, ra khỏi cuộc sống
tan vỡ đến với loại đời sống được chuộc của chúng ta, là nhờ sự vui vẻ. Vui vẻ
là chìa khóa mở ra mọi cánh cửa.
Ý tưởng này hoàn toàn
khác biệt so với suy nghĩ thông thường bởi vì nó đòi hỏi chúng ta phải sống vui
vẻ, không phải đợi cho đến khi hoàn cảnh suông sẻ để chúng ta có thể cảm thấy vui
vẻ. Điều đó hàm ý phải cảm thấy vui vẻ ngay khi cuộc sống của chúng ta là khó
khăn. Nó đòi hỏi chúng ta phải làm cho phương thức sống của chúng ta ra vui vẻ thay
vì sử dụng đời sống của mình cố gắng để đạt được sự vui vẻ đó.
Vậy, làm thế nào chúng
ta sống hạnh phúc và vui vẻ bất luận hoàn cảnh của chúng ta có ra sao?
Trong 3000 năm, truyền
khẫu Do Thái đã mô tả chính sự việc đó. Chúng ta bày tỏ thái độ biết ơn. Sự thực
là, chính chữ yehudi, có nghĩa là "Do
Thái", ra từ cùng một chữ có nghĩa là "cảm
ơn".
Chúng ta tưởng niệm với bài hát và khiêu vũ vào ngày Sa-bát cuối tuần, vào các
ngày lễ, và trong một số chu kỳ, từng ngày một. Chúng ta kinh nghiệm sự vui vẻ bằng
cách liên lạc với Đức Chúa Trời qua sự cầu nguyện, học hỏi Kinh Thánh, và hoàn
thành mọi huấn thị của Ngài. Thêm nữa, bậc thánh hiền Do Thái dạy rằng hãy làm
một việc đem lại cho chúng ta sự vui vẻ, ngay cả việc ấy dường như là vô nghĩa,
là quan trọng vì nó giữ chúng ta bình ổn trong tâm trí.
Cuộc sống có thể lắm
trăn trở, và Đức Chúa Trời thách thức chúng ta một cách liên tục. Nhưng Ngài
cũng muốn chúng ta sống hạnh phúc, và chúng ta có thể sống hạnh phúc. Đừng đánh
giá thấp năng lực của sự vui vẻ. Các rabi Do Thái dạy rằng sự vui vẻ giúp gần
gũi với Đức Chúa Trời, thành công, và hiểu biết.
Đừng chờ đợi để được sống
hạnh phúc – hãy dọn lòng để sống hạnh phúc mỗi ngày, khởi sự ngay từ bây giờ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét