Thứ Ba, 31 tháng 5, 2016

KHÔNG AI LÀ HOÀN HẢO CẢ


Không Ai Là Hoàn Hảo Cả
Thật, chẳng có người công bình ở trên đất làm điều thiện, mà không hề phạm tội  — Truyền đạo 7:20

Ngày kia, người giúp việc trong nhà tôi treo lên một số hình ảnh gia đình thì tôi thấy các bức tường và trần nhà không thực sự giao nhau với một góc độ hoàn hảo. Trước đây thì tôi không thấy, nhưng bây giờ khi tôi chú ý đến việc treo thẳng các tấm hình, thình lình tôi nhận ra bức tường hơi cong. Với suy nghĩ đó, tôi mường tượng ra một việc, tôi hỏi người giúp việc không biết ông có thấy như thế không!?!

Ông khẳng định rằng mắt của tôi đã không lầm và bức tường đã không hoàn toàn tề chỉnh với trần nhà. "Nhưng sao lại như thế được chứ?" Tôi thắc mắc, tự hỏi sao vào thời buổi nầy một phần việc đơn giản như thế lại không được làm cho hoàn hảo được chứ!?! Người giúp việc đáp: "Hãy để tôi nói cho ông biết một việc. Không có cái gì trên thế gian này là hoàn hảo cả".

Lời lẽ ấy thực sự có ấn tượng cho tôi. Không những vì cớ nhận biết công tác kiến trúc tốt nhứt vẫn có lỗi sai sót, mà còn vì tôi cảm thấy như người kia đã trò chuyện với linh hồn tôi. Giống như nhiều người khác, tôi đã cố gắng để được hoàn hảo. Và cố gắng để sống không vít là một gánh nặng phải mang lấy vì đạt tới mức trọn vẹn là điều bất khả thi.

Theo định nghĩa, là con người có nghĩa là dễ phạm những sai lầm. Như sách Truyền đạo có  nói: Thật, chẳng có người công bình ở trên đất làm điều thiện, mà không hề phạm tội.

Với sự công nhận rằng không có ai là trọn vẹn hết, và vì vậy chúng ta sẽ không hoàn hảo, là một điều khuây khoả rất lớn. Hơn nữa, chấp nhận mọi hạn chế của chúng ta cho phép chúng ta vượt qua chúng. Khi chúng ta phấn đấu để được trọn vẹn, chúng ta tự áp đặt chính mình cho một đời sống đầy thất vọng, tự đánh giá mình thấp kém, và thất bại. Nhưng khi chúng ta nhắm vào sự xuất sắc hoặc tiến trình hay bất kỳ loại hình tự cải thiện nào khác, chúng ta đang hướng tới chỗ trở nên người tốt nhứt mà chúng ta có thể.

Trong lời truyền khẩu của người Do Thái có câu nói sau đây: "Người nào vòi vỉnh quá nhiều không nắm bắt được điều gì cả, nhưng kẻ nào nắm bắt được một ít thôi, có tất cả". Không một ai nói rằng chúng ta không nên có thứ ước mơ lớn, nhưng bậc thánh hiền Do Thái dạy rằng các bước chơn hướng tới mục tiêu của chúng ta cần phải được chăm chút nếu chúng ta muốn đạt tới một nơi nào đó.

Có khi, phải có một lượng khiêm tốn lành mạnh để bắt đầu một việc nhỏ, nhưng bất cứ điều chi lớn lao đạt được đều khởi sự từ chỗ khởi đầu khiêm tốn. Như Kinh Thánh có dạy: "Vì ai là kẻ khinh dể ngày của những điều nhỏ mọn?" (Xachari 4:10).

Hôm nay, chúng ta hãy cùng nhau thôi không cố gắng để được hoàn hảo rồi thay vì thế hãy tự cam kết sống tốt nhứt. Hãy nhớ rằng, ngay cả hạng người thánh khiết nhất trong những người nam người nữ đều đã phạm phải sai lầm. Đức Chúa Trời không đòi hỏi chúng phải sống sao cho thật hoàn hảo. Công việc của chúng ta là làm việc trở nên tốt hơn; hoàn thiện chỉ thuộc về Đức Chúa Trời.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét