Một Đức Chúa Trời, Hai Thế
Giới
“Mắt kẻ tôi tớ trông nơi tay ông chủ mình, mắt con đòi trông nơi
tay bà chủ mình thể nào, thì mắt chúng tôi ngưỡng vọng Giê-hô-va Đức Chúa Trời
chúng tôi thể ấy, cho đến chừng nào Ngài thương xót chúng tôi” — Thi
thiên 123:2
Một câu chuyện thuật lại về một vị rabi
Do Thái chiến đấu cho tự do tôn giáo ở nước Nga cộng sản. Buổi sáng kia, khi vị
rabi Do Thái cầu nguyện trong nhà hội, có ba người đàn ông xông vào và bắt vị
rabi vì hành động cầu nguyện của ông. Đối mặt với một hội đồng những người có
quyền quyết định, vi rabi tái khẳng định rằng ông sẽ không từ bỏ các hoạt động
tôn giáo của mình. Một trong những đại biểu chĩa súng vào đầu ông rồi nói: "Thứ đồ chơi nhỏ nhoi này đã khiến cho nhiều người phải
đổi ý của mình!" Vị rabi trả lời: "Thứ đồ chơi nhỏ
bé đó chỉ có thể đe dọa nhiều người với nhiều vị thần và một thế giới. Nhưng
tôi duy nhất có một Đức Chúa Trời và hai thế giới, vì vậy tôi không thấy ấn tượng
với thứ đồ chơi nhỏ nhoi của ông đâu".
Đúng là một sự tỏ ra của dạn dĩ và đức
tin thật lạ thường!
Như vị rabi đã giải thích, một số người
có nhiều vị thần. Họ chịu ơn đủ thứ - con người, công ăn việc làm, tiền bạc, tình
cảm, và v.v... Thêm nữa, đối với nhiều người, đây là thế giới duy nhứt là vấn đề.
Có người từ chối sự tồn tại của cuộc sống sau khi chết; có người công nhận điều
đó nhưng lại quá tập trung vào những tiện nghi của đời nầy để đánh giá thực tại
của đời sau.
Tuy nhiên, vị rabi này đã không chịu ơn
ai và không có gì khác hơn Đức Chúa Trời. Đức tin của ông không thể bị lay chuyển
bởi ông hết lòng tin rằng ông sẽ sống sau khi chết và Đấng Tạo Hoá sẽ xét đoán
ông. Sự lo lắng duy nhất của ông là điều Đức Chúa Trời suy nghĩ về ông.
Trong Thi thiên 123, tác giả Thi thiên đã
viết: “Mắt kẻ tôi tớ
trông nơi tay ông chủ mình, mắt con đòi trông nơi tay bà chủ mình thể nào, thì
mắt chúng tôi ngưỡng vọng Giê-hô-va Đức Chúa Trời chúng tôi thể ấy…”. Với lời lẽ nầy, tác giả Thi thiên đã bày tỏ
sự nương cậy hoàn toàn vào Đức Chúa Trời - và duy Đức Chúa Trời mà thôi. Giống
như tôi tớ trông chủ của mình là người duy nhất trên thế gian có thể chu cấp, bảo
vệ, và quyết định số phận của anh ta, cũng một thể ấy, chúng ta trông cậy nơi Đức
Chúa Trời. Chỉ có Đức Chúa Trời mới có thể giúp đỡ chúng ta, chỉ có Ngài có thể
cứu rỗi chúng ta, và số phận của chúng ta - cả trong đời nầy và trong đời hầu đến
- nằm trong tay của Ngài.
Như có người nói: "Người nào sợ Một Đấng thôi, không sợ ai hết, nhưng người
nào sợ nhiều đấng, sợ bất cứ ai". Khi chúng ta là tôi tớ cho Đức Chúa Trời và
chỉ kính sợ Ngài, chúng ta không có gì để lo sợ - thậm chí toàn bộ quân đội của
loài người. Nhưng khi chúng ta là tôi tớ cho nhiều người và nhiều thứ, chúng ta
sẽ lo sợ ngay cả những mối đe dọa nhỏ nhất từ một cá nhân thấp hèn nhất.
Hãy nói ra những câu này và cảm thấy được
thêm sức và được mặc lấy quyền phép cho. Với sự vùa giúp của Đức Chúa Trời,
chúng ta có thể đứng vững trước những viên đạn to lớn nhất và yên nghỉ với sự bình
yên trong tâm trí đến từ việc nhận biết rằng Chủ duy nhứt của chúng ta là Đức
Chúa Trời. Chỉn một mình Ngài mà chúng ta lo phục sự - và chỉn một mình Ngài là
Đấng quyết định số phận của chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét