Phần Gì Đó Tốt Hơn
“Còn như gia tài để dành cho chúng nó, thì
chính ta là gia tài của chúng nó đây. Các ngươi chớ cho chúng nó sản nghiệp gì
trong Y-sơ-ra-ên; chính ta là sản nghiệp chúng nó” — Êxêchiên 44:28
Một buổi sáng mùa hè, tôi đưa cháu nội tôi
đến một cửa hàng tiện nghi kia. Khi tôi trả tiền cho cửa hàng, cháu tôi chỉ vào
ngăn chứa kẹo gần quầy, y như là nó muốn có một cây kẹo vậy. Bấy giờ tôi như đang
ở trong chỗ chẳng đặng đừng. Thực sự tôi không muốn làm cho nó buồn, nhưng tôi
cũng cần phải làm những gì tốt nhất cho nó và tôi biết rõ rằng loại kẹo đặc biệt
này chỉ dành cho trẻ 2 tuổi mà thôi. Vì vậy, tôi quyết định mua cho nó cây kem
thế vào. Nhưng nó gào lên khóc khi tôi bước tới quầy bán kem. Nó đâu có biết là
tôi sẽ tìm cho nó thứ gì đó lớn hơn và tốt hơn?
Thật là khó khi chúng ta không nhận được
thứ mình muốn - dù chúng ta 2 tuổi hoặc 92 tuổi! Nhưng may mắn thay, với tuổi
tác, chúng ta biết rõ rằng thường khi chúng ta không có được thứ mình muốn, sở
dĩ như thế là vì Đức Chúa Trời có thứ gì đó tốt hơn trong trí.
Trong phần đọc Kinh Thánh tuần này, tiên
tri Êxêchiên mô tả sự thờ phượng diễn ra trong Đền Thờ Thứ Ba sẽ được xây dựng trong
suốt thời kỳ Đấng Mê-si. Khi ông mô tả sự thờ phượng, ông đã khẳng định phần
nhiều luật lệ trước tiên được truyền đạt trong Kinh Thánh. Một sự dạy dỗ như vậy
đã được lặp đi lặp lại trong câu Kinh Thánh của chúng ta hôm nay: “Còn như gia tài để dành cho chúng nó, thì chính ta là gia tài
của chúng nó đây. Các ngươi chớ cho chúng nó sản nghiệp gì trong Y-sơ-ra-ên;
chính ta là sản nghiệp chúng nó”.
Không giống như bao người Do thái khác,
các thành viên của chi phái Lêvi, họ phục vụ trong vai trò thầy tế lễ, sẽ chẳng
được chia cho phần đất nào trong xứ Israel.
Giờ đây, sự ấy có vẻ như không công bằng,
có phải không? Các thầy tế lễ phục vụ Đức Chúa Trời nhiều hơn bất kỳ ai khác. Họ
cống hiến cuộc đời mình vào sự thờ phượng. Và đổi lại, họ là những người duy nhất
không được phép sở hữu đất đai? Người ta có thể lập luận rằng họ cần được đền
bù bằng phần đất gấp bằng hai mới phải!
Tuy nhiên, như câu Kinh Thánh giải thích, người
Lêvi có một phần sản thậm chí tốt hơn là đất đai; họ nhận được Đức Chúa Trời. Ở
cấp độ thực tế, điều này có ý nói rằng người Lêvi không phải miệt mài với những
lo lắng và mệt nhọc cho việc sở hữu đất đai. Họ đã được ban cho nơi để ở và đồ
ăn để sinh sống. Điều này khiến cho không phải lo toan về thế giới vật chất, họ
tận hiến hoàn toàn cho Đức Chúa Trời. Ở cấp độ thuộc linh, người Lêvi đã được
ban cho đặc ân tương giao với Đức Chúa Trời một cách sâu sắc hơn so với phần dân
tộc còn lại kia. Mối tương giao thuộc linh nầy là mối giao thông mà họ sẽ tận
hưởng trong cả cõi đời đời.
Quí bạn ơi, khi chúng ta không nhận được
thứ mình muốn, sở dĩ như thế là vì Đức Chúa Trời có phần gì đó tốt hơn để ban
cho chúng ta. Thường thì "phần gì đó tốt
hơn"
là chính mình Đức Chúa Trời!
Có
điều gì giá trị hơn thế không?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét