Các Ngươi Có Tin Ta Chăng?
“Năm thứ sáu, ta sẽ giáng phước cho các ngươi,
và năm ấy sẽ trúng mùa bù ba năm” — Lêvi ký 25:21
Mỗi bảy năm trong đất của Israel, Đức
Chúa Trời đưa ra câu hỏi này: Các ngươi có tin Ta chăng? Hy vọng rằng chúng ta
có thể trả lời với một sự sốt sắng: "Thưa có!" Phải, lạy Chúa, chúng
con tin cậy Ngài. Chúng con tin tưởng rằng Ngài đang vận hành thế giới.
Thế rồi sự thử thách thực sự đến. Chúa
phán: Hãy minh chứng đi!
Trong phần đọc Ngũ Kinh tuần này, chúng
ta tìm hiểu về luật lệ năm sa-bát. Có một chu kỳ bảy năm, nông dân có thể cày cấy
đất của họ trong sáu năm, nhưng qua năm thứ bảy, đất phải nghỉ ngơi. Nhà nông không
thể gieo giống hay thu hoạch mùa gặt - cho cả năm.
Bây giờ hãy đưa vấn đề nầy vào nhận thức
xem, chúng ta hãy tưởng tượng rằng mỗi bảy năm, chúng ta được truyền cho phải
lao động và công bố rằng chúng ta phải nghỉ một năm. Chúng ta không nói về một
năm nghỉ có hưởng lương; chúng ta đang nói về việc bỏ công việc của mình trong
năm ấy đang khi sống với loại đời sống mà chúng ta vẫn có bao lâu nay. Vào lúc
kết thúc của năm đó, chúng ta sẽ hoàn toàn mong đợi lo liệu lại mọi công việc
cũ của mình, hoặc để có được một công việc khác tốt hơn.
Đó sẽ là một hành động của đức tin. Và
đấy chính xác là loại đức tin mà Đức Chúa Trời đòi hỏi nơi Israel vào mỗi năm
thứ bảy, thậm chí là ngay hôm nay. Trong thế giới tự nhiên, loại công việc này sẽ
khiến cho một người phải phá sản. Song Đức Chúa Trời hứa: “Năm thứ sáu, ta sẽ giáng phước cho các ngươi, và năm ấy sẽ trúng
mùa bù ba năm”. Nếu chúng ta tỏ ra đức
tin mình nơi Đức Chúa Trời, thì điều chi đưa chúng ta đến sự túng bấn, thay vì
thế, nó sẽ dẫn chúng ta vào sự dư dật và phước hạnh.
Bạn thấy đấy, Đức Chúa Trời muốn chúng
ta nhìn biết rằng Ngài đỡ lấy lưng của chúng ta. Ấy không phải sự biến động của
thị trường chứng khoán hay sự may mắn của kinh doanh sẽ quyết định ơn phước của
chúng ta đâu. Ấy chẳng phải là ý tưởng thông minh của chúng ta hoặc làm việc ngoài
giờ sẽ mang lại những thăng tiến đâu. Một mình Đức Chúa Trời sẽ ban cho sự dư dật
và ơn phước trong đời sống của chúng ta. Chắc chắn, chúng ta phải lao vào nỗ lực
và lo làm phần của mình, nhưng đảm nhận việc nặng là công việc của Đức Chúa Trời.
Vào cuối ngày, ấy chẳng phải là đất cần
yên nghỉ đâu; mà chúng ta cần sự yên nghỉ đó! Chúng ta cần phải thôi không lo lắng
mình đau ốm mà chúng ta sẽ mắc phải vào tuần tới hoặc trong vòng 20 năm tới.
Chúng ta thôi không làm việc nhọc nhằn để kiếm sống mà chúng ta bỏ qua không tạo
ra một sự sống. Chúng ta cần phải tin cậy nơi Chúa rồi bước ra nhơn đức tin. Vì
có chép trong Giêrêmi 17: "Đáng
chúc phước thay là kẻ nhờ cậy Đức Giê-hô-va, … như cây trồng nơi bờ suối, đâm
rễ theo dòng nước chảy… Gặp năm hạn hán cũng chẳng lo gì, mà cứ ra trái không
dứt" (các câu 7-8).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét