Thứ Bảy, 14 tháng 5, 2016

ƠN CẢM THÔNG


Ơn Cảm Thông
Kẻ khách kiều ngụ giữa các ngươi sẽ kể như kẻ đã sanh đẻ giữa các ngươi; hãy thương yêu người như mình, vì các ngươi đã làm khách kiều ngụ trong xứ Ê-díp-tô: Ta là Giê-hô-va, Đức Chúa Trời của các ngươi — Lêvi ký 19:34

Ngày xưa có một nhà nông kia, con chó của ông ta đã sinh một lứa chó con. Nhà nông ấy dựng lên tấm bảng hiệu thật lớn có ghi dòng chữ "Bán chó con", và qua ngày hôm sau có một thiếu niên đến mua một con. Cậu ta tự hào rút tiền ra khỏi túi mình rồi nói: "Cháu có 39 xu. Cháu hy vọng từng ấy là đủ". Mặc dù nhà nông kia in trí là nhiều tiền hơn thế, ông tử tế nói: "Chính xác thì chúng giá bấy nhiêu đó".

Cậu bé rất đỗi vui mừng khi nhà nông mở chuồng và con chó đáng yêu nhỏ nhất chạy ra. Nhà nông hỏi: "Cậu muốn con nào?" Ngay khi ấy, thêm một con nữa tập tễnh bò ra. Rõ ràng là có điều gì đó sai trái với hai chân sau của nó.

Cậu bé chỉ thẳng vào con chó nhỏ đó rồi nói: "Cháu muốn con nầy!" Nhà nông nói: "Không, cháu đừng lấy con đó. Có thể cháu không nhìn thấy có gì đó sai trật với đôi chân của nó sao?" Cậu bé dở quần lên mình lên để lộ cặp niềng kim loại ở mỗi chân của nó. Cậu bé nói: "Cháu cũng thế đấy. Và nó sẽ cần ai đó thông cảm với nó".
Hết thảy chúng ta đều không như thế!

Mỗi người đều có một số loại khuyết tật. Thông thường, thì đó là thứ chúng ta không thể nhìn thấy hoặc cảm thấy. Đó có thể là một cái gì đó gây tổn thương chúng ta trong quá khứ hay một cuộc đấu tranh với bên ngoài mà chúng ta đang đối phó với trong hiện tại. Không phải là tuyệt vời sao khi chúng ta gặp được ai đó suy nghĩ chính xác những gì chúng ta đang trải qua và có thể cung ứng sự hỗ trợ, hướng dẫn, và giúp đỡ cho chúng ta?

Đôi khi, chúng ta được phước với sự giúp đỡ đó, và những lần khác chương trình của Đức Chúa Trời dành cho chúng ta, ấy là chúng ta một mình thắng hơn sự khó nhọc. Tuy nhiên, chúng ta luôn luôn chọn sử dụng những lần đấu tranh của chính mình để giúp những người khác trải qua cùng sự việc. Chúng ta có thể chúc phước cho những người khác với ân tứ cảm thông và nhạy bén.

Trong phần Ngũ Kinh của tuần này, Đức Chúa Trời truyền cho chúng ta: Kẻ khách kiều ngụ giữa các ngươi sẽ kể như kẻ đã sanh đẻ giữa các ngươi; hãy thương yêu người như mình, vì các ngươi đã làm khách kiều ngụ trong xứ Ê-díp-tô”. Đôi khi, chúng ta có xu hướng quên đi việc nếm trải một số thử thách nào đó trong cuộc sống, và chúng ta thất bại không sử dụng các kinh nghiệm mình có để giúp đỡ những người khác vượt qua cùng những khó khăn tương tự. Còn Đức Chúa Trời bảo chúng ta phải ghi nhớ — nhớ đến các trăn trở đó, nhớ đến nỗi đau khổ.

Hãy nhớ cô độc là như thế nào? Hãy mời ai đó đang sống cô độc đến nhà bạn hay ra ngoài uống cà phê. Hãy nhớ những đêm không ngủ của bậc làm cha làm mẹ quá sớm kia? Hãy hiến cho bậc mới làm cha mẹ một chút đỡ đần và trông dùm con cái của họ trong khi hai vợ chồng đi ra ngoài dùng bữa tối. Dù là gì đi nữa, bạn đã từng trải qua. Đức Chúa Trời đã kéo bạn qua, giờ đây đến lượt bạn phải kéo người khác qua.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét