Thứ Bảy, 28 tháng 4, 2018

THỨ CHÚNG TA ĐEM THEO VỚI MÌNH



Thứ Chúng Ta Đem Theo Với Mình

Chớ sợ khi người nào trở nên giàu có, lúc sự vinh hiển nhà người ấy tăng lên; Vì khi người chết chẳng đem đi gì được, sự vinh hiển người cũng không theo người xuống mồ mả đâu — Thi thiên 49:16–17

Thi Thiên 49 cung ứng cho chúng ta một mũi tiêm nhận thức tối cần về cuộc sống hàng ngày. Nghĩa là, theo đuổi sự giàu có không giống như việc theo đuổi hạnh phúc, và cuối cùng, sự giàu có của chúng ta hoàn toàn vô nghĩa. Tác giả Thi thiên dạy như sau: Chớ sợ khi người nào trở nên giàu có, lúc sự vinh hiển nhà người ấy tăng lên; Vì khi người chết chẳng đem đi gì được, sự vinh hiển người cũng không theo người xuống mồ mả đâu”.

Nói cách khác, bạn không thể mang nó theo với bạn được.

Một câu chuyện thú vị được ghi lại trong Kinh Talmud về Alexander Đại đế khi ông đến tại cửa thiên đàng. Câu chuyện kể rằng nhà chinh phục vĩ đại đã bị từ chối không cho bước vào thiên đàng. Khi Alexander không sao nhập cảnh được, ông đã xin ít nhất phải có một món quà lưu niệm. Ông được trao cho một món quà thật kỳ lạ — một nhãn cầu. Lấy làm bối rối bởi món quà này, Alexander đã cố gắng xem xét giá trị của nó bằng cách đặt nó trên một cây cân lớn. Ở một bên, Alexander đặt con mắt của người ta. Ở đĩa cân bên kia, ông đặt các thứ quí kim, tỉ như vàng và bạc.

Đĩa cân với các thứ quí kim đã bắt đầu dâng lên cao và Alexander để ý vô luận ông đặt nhiều vàng bạc trên đĩa cân bao nhiêu, con mắt người ta luôn trì nặng hơn. Lấy làm bối rối lắm, Alexander đi hỏi các bậc thánh hiền Do-thái ở quanh ông xin họ giải thích cho. Họ nói cho ông biết rằng con mắt tiêu biểu cho ham muốn của con người – đó là những gì chúng ta xem thấy và những gì chúng ta mong muốn. Bản chất của con người là như vậy dù chúng ta có nhiều bao nhiêu đi nữa, chúng ta luôn luôn muốn nhiều hơn nữa. Vô luận chúng ta đặt bao nhiêu vàng bạc lên đĩa cân, tham muốn của chúng ta luôn lớn hơn những gì chúng ta có.

Kế đó, bậc thánh hiền lấy một số bụi đất, tiêu biểu cho sự hay chết của con người, rồi rắc nó lên trên con mắt. Đĩa cân với con mắt sau đó đã vươn cao lên tới đỉnh, quá tải và không màng đến các thứ quí kim ở đĩa cân bên kia. Ở bề mặt của sự hay chết, tham muốn của chúng ta về sự giàu có giảm thiểu đi và khi ấy chúng ta biến mất đi hoàn toàn lúc chúng ta nhìn biết sự giàu có hư không là dường nào.

Sự thật cho thấy là chẳng có một chút giàu có nào của chúng ta sẽ theo chúng ta đi quá phần mộ cho được. Nhưng ở đây, những gì chúng ta làm được sẽ đi kèm theo: mọi việc lành, hết thảy đức tin, và mọi sự từ thiện của chúng ta. Mới đây, tôi đã xem một câu chuyện cảm động nói về một người thực sự hiểu được nguyên tắc này. Hôm ấy là ngày sinh nhật thứ 59 của ông ta và vì vậy ông ta đến đứng ở một ngã tư kia với tấm biển ghi như sau: “Tôi có một việc làm. Tôi có một ngôi nhà. BẠN có muốn $5 không?” Người đó đã biếu đi 800 đô-la theo mệnh giá $5 – và kiếm được một cõi đời đời.

Như một người vị tha kia đã từng nói: “Mọi sự tôi thực sự có là những gì tôi đã cho đi”. Nhận thức này làm thay đổi cách chúng ta sống hôm nay là dường nào!



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét