Khi Chúa Nhận Chìm Chương
Trình Của Chúng Ta
“Vả, cả thiên hạ đều có một giọng nói và một thứ tiếng” — Sáng thế ký 11:1
Hầu hết mọi người đều có chương trình cho cuộc sống
của họ. Mặc dù nó khác biệt từ người này sang người khác, chúng ta đều có một chương
trình mà chúng ta muốn noi theo. Đôi khi cuộc sống diễn ra theo chương trình,
nhưng những lúc khác thì có chỗ rẽ và đổi hướng thật bất ngờ. Khi ấy, có những
lúc giống như thể câu chuyện của chúng ta phải hoàn toàn được viết lại theo những
chiều kích mà chúng ta không thích. Chúng ta còn lại đó lấy làm lạ tại sao Đức
Chúa Trời lại quyết nhận chìm các chương trình mà chúng ta đã lập cho cuộc sống
của mình.
Trong nửa sau của phân đoạn Kinh Thánh Sáng thế
ký 6:9 – 11:32, chúng ta đọc về Tháp Ba-bên. Dân sự trong thời buổi ấy đã có một
chương trình. Khi nhân loại bắt đầu phát triển theo sau Nạn Lụt, họ định cư ở
vùng đồng bằng Si-ê-a, xây dựng nhiều thành phố và phát triển một xã hội thống
nhất. Tuy nhiên, Đức Chúa Trời dường như không thích các chương trình của họ cho
lắm. Ngài định rằng Ngài phải xen vào và làm lộn xộn dân sự bằng cách thay đổi giọng
nói để họ không thể thống nhất và làm việc hiệu quả với nhau nữa.
Ở bề mặt, dường như là lạ lùng lắm khi Đức Chúa
Trời sẽ thực hiện một việc như thế. Từ thông tin chúng ta được cấp cho về số
dân sự này, dường như họ có một xã hội thống nhất, hòa bình. Kinh thánh cho
chúng ta biết: “Vả, cả thiên hạ đều có một giọng nói và một thứ tiếng”. Tại sao Đức Chúa Trời lại
xen vào việc ấy chứ?
Bậc thánh hiền Do-thái cung ứng một số vấn đề. Họ
giải thích rằng nhà vua vào thời điểm đó là Nim-rốt – cũng là vị vua đã cai trị
trong thời của Áp-ra-ham. Theo truyền khẩu, Vua Nim-rốt đã bắt bớ Áp-ra-ham vì
ông chối bỏ không thờ lạy hình tượng và tìm cách giết ông. Áp-ra-ham có khả
năng trốn đến xứ Ca-na-an, ở đó ông tìm được chỗ nương thân an toàn và có thể khởi
sự giảng dạy cho thế giới biết về một Đức Chúa Trời yêu thương, đời đời làm
thay đổi dòng lịch sử sao cho ngày càng tốt đẹp hơn.
Tuy nhiên, nếu các chương trình của thế hệ hoạch
định Tháp Ba-bên thành công – họ đã thiết lập và bảo đảm một xã hội thống nhất
dưới quyền một vị vua (Nim-rốt) – Áp-ra-ham
sẽ không còn có chỗ nào để chạy nữa. Cả thế giới sẽ chống nghịch lại ông! Đức
Chúa Trời vốn biết rõ thế gian cần có Áp-ra-ham, và vì thế Ngài đã phá hỏng các
chương trình muốn gây hại cho Áp-ra-ham. Đức Chúa Trời đã cứu thế giới khỏi
chính nó!
Quí bạn ơi, khi chúng ta thiết lập các chương
trình sau cùng sẽ hủy diệt chúng ta, Đức Chúa Trời sẽ phá hủy các chương trình của
chúng ta. Đôi khi điều đó chẳng có ý nghĩa gì đối với chúng ta; dường như là không
công bằng và bất công. Nhưng khi chúng ta đọc trong Ê-sai 55:8–9, suy tưởng của
Đức Chúa Trời không phải là những suy tưởng của chúng ta và đường lối của Ngài
không phải là đường lối của chúng ta: “Vì các từng trời cao hơn đất bao nhiêu, thì đường lối ta cao hơn
đường lối các ngươi, ý tưởng ta cao hơn ý tưởng các ngươi cũng bấy nhiêu”. Chương trình của Đức
Chúa Trời luôn luôn là chương trình tốt đẹp nhất – ngay cả khi nó đến với tổn phí
của chính chúng ta.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét