Thứ Hai, 2 tháng 4, 2018

SỰ KHÔN NGOAN CỦA CÁC TRƯỞNG LÃO



Sự Khôn Ngoan Của Các Trưởng Lão

Hãy nhớ lại những ngày xưa; Suy xét những năm của các đời trước; Hãy hạch hỏi cha ngươi, người sẽ dạy cho. Cùng các trưởng lão, họ sẽ nói cho — Phục truyền luật lệ ký 32:7

The Torah portion for this week is Ha’azinu, which means “listen,” from Deuteronomy 32:1–52, and the Haftorah is from 2 Samuel 22:1–51.

Đề cập đến chủ đề lịch sử, và nhiều người sẽ toát ra mồ hôi lạnh, gợi lên hình ảnh ngồi trong lớp học, cứ lo học thuộc lòng những cái tên, các địa danh, và nhiều biến cố. Tuy nhiên, nghiên cứu lịch sử không phải là nhắm đến việc học biết các biến cố nhiều cho bằng học hỏi về các bài học từ quá khứ. Kinh Thánh dạy: Hãy nhớ lại những ngày xưa; Suy xét những năm của các đời trước”. Kinh thánh bảo chúng ta phải nghiên cứu lịch sử để chúng ta học hỏi từ đó.

Học hỏi từ quá khứ là quan trọng không những đối với toàn thể con người, mà còn đối với mỗi cá nhân nữa. Giống như các dân tộc có thể học hỏi những bài học quý giá từ lịch sử của các thế hệ trước, cũng một thể ấy chúng ta cũng có thể học hỏi từ những người đã đến trước chúng ta. Câu Kinh Thánh này nói tiếp: “Hãy hạch hỏi cha ngươi, người sẽ dạy cho. Cùng các trưởng lão, họ sẽ nói cho. Có người đã từng nói với tôi: Đức Chúa Trời dựng nên tóc bạc hầu cho chúng ta biết sẽ đến với ai để tìm kiếm sự khuyên dạy!

Cách đây mấy năm, một y tá làm việc trong lĩnh vực điều dưỡng thấy mình có một cuộc trò chuyện sâu sắc với bệnh nhân ở đó. Kết quả là một quyển sách: Năm Hối Tiếc Của Việc Chết Đi. Từ những gì người chết mong muốn họ đã sống khác đi, người sống có thể tiếp thu những bài học quý giá về những thay đổi họ sẽ đưa ra trong chính đời sống của họ — trước khi quá muộn.

Đây là năm hối tiếc đó:

1. "Tôi ước mình có can đảm để sống một cuộc sống thật với bản thân mình". Cho nên, có nhiều người sống đời sống của họ theo những gì người khác tin, thay vì sống theo chính các giá trị của họ.
2. "Tôi ước là tôi không làm việc chăm chỉ như vậy". Không một người nào trên giường bệnh của họ lại mong muốn họ dành ra nhiều thời gian hơn tại văn phòng, nhưng họ muốn họ dành nhiều thời gian với những người mà họ yêu thương.
3. "Tôi ước tôi có can đảm để diễn tả các cảm xúc của mình". Kinh thánh cảnh cáo: "Chớ có lòng ghen ghét anh em mình" (Lêvi ký 19:17). Trong khi bất chấp cảm xúc của chúng ta là dễ dàng hơn, chúng ta cần phải làm việc qua họ và rồi hãy tha thứ.
4. "Tôi ước tôi có thể giữ liên lạc với bạn bè mình". Những việc quan trọng nhất trong cuộc sống không phải là những sự việc quan trọng đâu họ là những người mà chúng ta chia sẻ cuộc sống với.
5. "Tôi ước rằng tôi để cho bản thân mình được hạnh phúc hơn". Hạnh phúc là một sự lựa chọn không nương vào hoàn cảnh, mà nương vào thái độ.

Sự khôn ngoan rất khó tìm! Có rất nhiều thứ mà chúng ta có thể học đòi từ những người lão thành của chúng ta, họ có cả cuộc đời để chia sẻ với chúng ta — nếu chúng ta chịu dành thời gian để lắng nghe.

Có một rương kho báu những viên ngọc quí chỉ cần chờ đợi để được mở ra. Chúng ta có thể học hỏi nhiều từ những con người trong Kinh thánh và từ nhiều truyện ký được rút ra ở đó – nhưng chúng ta đừng bao giờ bỏ qua món quà của người cao tuổi trong chính đời sống của chúng ta. Chúng ta có thể tiếp thu từ họ hầu cho cuộc sống của chúng ta sẽ được phong phú hơn; khi ấy chúng ta có thể hoàn tất các bài học của họ cũng như các thế hệ trong tương lai hoàn tất các bài học của chúng ta.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét