Chủ Nhật, 22 tháng 4, 2018

CHÚNG TA SẼ HẦU VIỆC ĐỨC GIÊ-HÔ-VA



Chúng Ta Sẽ Hầu Việc Đức Giê-hô-va

Các ngươi lại nói rằng: Ôi! việc khó nhọc là dường nào! rồi các ngươi khinh dể nó, Đức Giê-hô-va vạn quân phán vậy! Các ngươi đem đến vật bị cướp, vật què và đau, đó là của các ngươi đem dâng cho ta. Ta há có thể nhận vật nầy nơi tay các ngươi sao? Đức Giê-hô-va phán vậy” — Ma-la-chi 1:13

Ra-bi Do-thái Yisrael, một nhà hiền triết nổi tiếng trong thế kỷ thứ 18, đã nói: "Nếu một lần trong đời, bạn đã cho một người khát nước một ly nước, đấy là lý do đủ để nhảy múa trong 70 năm". Ra-bi Carlebach, một giáo sư nổi tiếng vào thế kỷ thứ 20, bổ sung: "Có phải bạn đã từng làm việc lành trong đời chăng? Bạn đã làm? Không thể tin được! Có phải bạn từng thổi vào tâm trí mình một điều gì đó tốt đẹp mà bạn đã làm?”

Đặc ân phục vụ Đức Chúa Trời bằng cách làm việc lành hay bất kỳ loại công việc nào sẽ mang đến cho chúng ta niềm vui khôn tả xiết. Nếu chúng ta chỉ vui mừng qua các hành vi phục vụ và hy sinh của mình thôi! Cuộc sống sẽ khác biệt dường bao.

Phần đọc Kinh Thánh ở Ma-la-chi 1:1 – 2:7 tuần này vang dội một vấn đề mà chúng ta đã chứng kiến ​​trong phần đọc Kinh Thánh ở Sáng thế ký 25:19 – 28:9. Trong phần này, chúng ta biết rằng: Ê-sau khinh quyền trưởng nam là thế (Sáng thế ký 25:34). Ê-sau đã không có niềm vui nào về đặc ân mình là con trưởng nam, không thể gắn cho ông một cấp độ phục vụ Đức Chúa Trời cao hơn điều ông có được. Ông đã là một trong các vị tộc trưởng, một hòn đá góc cho dân tộc Israel. Nhưng Ê-sau đã không quan tâm đến việc phó thác đời sống khoái lạc và sự thoả mãn tức thì cho một đời tự hy sinh và phục vụ được. Đấy chẳng phải là thứ mà ông ưa thích.

Tương tự như vậy, trong phần đọc ở Ma-la-chi tuần này, Đức Chúa Trời đã kêu gọi những thầy tế lễ nào được ban cho đặc ân phục vụ Đức Chúa Trời với một khả năng lớn lao hơn phần còn lại của dân tộc, nhưng họ chẳng thấy vui bao nhiêu trong vinh dự này. Đức Chúa Trời phán: Các ngươi lại nói rằng: Ôi! việc khó nhọc là dường nào! rồi các ngươi khinh dể nó” … Những thầy tế lễ đã phục vụ Đức Chúa Trời, nhưng với nửa vời mà thôi. Họ đã nếm trải nhiều thao tác, song tấm lòng của họ không đặt hết vào sự phục vụ. Chẳng có chút tình cảm và chẳng có chút vui vẻ chi hết. Đây không phải là loại phục vụ mà Đức Chúa Trời mong muốn!

Quí bạn ơi, sẽ chẳng có chút vui vẻ nào trong sự phục vụ Đức Chúa Trời khi chẳng có cam kết hết lòng nào đối với Ngài. Chỉn khi nào chúng ta cam kết hoàn toàn phục vụ Đức Chúa Trời và sống theo Lời của Ngài thì chúng ta mới có thể tìm thấy niềm vui trong sự phục vụ của chúng ta và ngay cả trong những sự hy sinh của chúng ta.

Dân sự trong phần Kinh Thánh Ma-la-chi đã không cam kết hết lòng. Kinh Thánh cho chúng ta biết rằng một người sẽ đánh dấu một con vật tốt lành cần có để làm của lễ và rồi thay thế một con kém chất lượng hơn (rẻ tiền hơn) khi đến lúc dâng con vật ấy làm của lễ. Đó là sự phục vụ các thần tượng bằng vàng và bằng bạc trong khi cố gắng phục vụ Đức Chúa Trời. Đó không phải là sự cam kết. Và khi chúng ta không cam kết hoàn toàn với Đức Chúa Trời, chúng ta sẽ gánh chịu sự hỗn loạn và xung đột từ bên trong. Sẽ chẳng có chút vui vẻ nào hết.

Ngày nay, chúng ta hãy phục theo Chúa cách trọn vẹn. Chúng ta hãy hết lòng dâng chính mình cho Ngài. Chúng ta hãy vui vẻ trong công việc của mình và thậm chí trong những sự hy sinh của chúng ta. Hãy nói như Giô-suê đã từng công bố: nhưng ta và nhà ta sẽ phục sự Đức Giê-hô-va (Giô-suê 24:15).


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét