Khi Ấy Và Bây Giờ
“rồi ngươi giết chiên đực đó, lấy huyết bôi nơi trái tai hữu của
A-rôn và của các con trai người, trên ngón cái bàn tay mặt và ngón cái bàn chân
mặt; huyết còn dư hãy rưới chung quanh trên bàn thờ” — Xuất
Êdíptô ký 29:20
Sau khi đọc [Xuất Êdíptô ký 27:20 – 30:10; Ê-xê-chi-ên 43:10-27] về trang phục
và công việc của kohanim, hay dòng thầy tế lễ,
chúng ta đọc về sự nhậm chức của họ. Trong buổi lễ, A-rôn và các con trai người
được truyền cho phải dâng một con chiên đực và bôi huyết nó vào tai, ngón tay
cái, và ngón chân cái. Bậc thánh hiền Do-thái hỏi: Đâu là ý nghĩa của nghi thức
bất thường này?
Họ giải thích rằng tai tiêu biểu cho mọi thứ
chúng ta đã nghe trong quá khứ. Ngón tay cái tiêu biểu cho mọi thứ chúng ta làm
trong hiện tại. Ngón chân cái tiêu biểu cho nơi chúng ta sẽ đi tới trong tương
lai. Khi các thầy tế lễ dọn mình để thực thi công việc, họ phải nhớ ba điều:
quá khứ, hiện tại và tương lai. Chỉ trong bối cảnh đó, họ mới có thể hầu việc Đức
Chúa Trời một cách trọn vẹn được.
Điều này đúng với kohanim khi ấy, và nó cũng
đúng khi chúng ta hầu việc Đức Chúa Trời hôm nay. Để phục vụ Đức Chúa Trời một
cách trọn vẹn, chúng ta phải liên kết sâu sắc với quá khứ của chúng ta, nhận thức
về tương lai, và quan trọng nhất, bắt nguồn từ hiện tại. Chỉ thông qua lăng kính
đó sự phục vụ của chúng ta mới có thể hoàn toàn được.
Việc nhớ lại quá khứ của chúng ta rất là quan
trọng vì nó cung ứng bối cảnh cho những hành động của chúng ta trong hiện tại.
Chúng ta hiểu rằng chúng ta là một mắc xích khác trong một chuỗi dài ngược về tới
Áp-ra-ham. Chúng ta có thể tiếp thu từ những sai phạm của tổ phụ chúng ta và được
cảm thúc bởi mọi thành công của họ. Và chúng ta có thể tán thưởng đặc ân chúng
ta đang có trong việc tiếp tục di sản của họ. Sự phục vụ của chúng ta có ý
nghĩa dường bao khi sự phục vụ ấy không những là về chúng ta, mà còn bao gồm cả
các thế hệ trước chúng ta nữa!
Việc tra xét tương lai cũng rất là quan trọng.
Chúng ta sẽ làm khác đi nếu chúng ta thực sự tra xét mọi hậu quả của hành động chúng
ta? Ở một mặt, chúng ta có thể cẩn thận hơn để lẫn tránh tội lỗi khi chúng ta
xem xét nó có thể gây hại cho người khác, bao gồm cả chính chúng ta, và còn các
thế hệ xa hơn nữa. Mặt khác, chúng ta có thể sốt sắng hơn về việc thực hiện các
việc lành khi chúng ta tán thưởng giá trị mà chúng sẽ có sau khi chúng ta thực
hiện chúng.
Khi hầu việc Đức Chúa Trời, chúng ta cần phải có
một tầm nhìn về lâu về dài. Cái chạm đầy đủ mọi hành động của chúng ta không cảm
thấy ngay lập tức đâu, nhưng có tác động lâu dài cho cõi đời đời.
Cuối cùng, khi chúng ta phục vụ Đức Chúa Trời,
chúng ta phải bắt rễ trọn vẹn trong hiện tại. Bậc thánh hiền dạy rằng thời điểm
quan trọng nhất là lúc bây giờ. Những người quan trọng
nhất là những người đang ở trước mặt bạn. Và việc quan trọng nhất phải làm là công
việc ở trước mặt bạn. Chúng ta tin nơi một Đức Chúa Trời là Đấng dự phần vào mọi
chi tiết trong đời sống của chúng ta. Vì vậy, bất cứ điều gì Ngài đã đặt để trong
đời sống của chúng ta lúc bây giờ thì ở đó chúng ta có
thể phục vụ Ngài tốt nhất.
Hãy dành một chút thời gian để tra xét chúng
ta đến từ đâu, nơi chúng ta sẽ đi, và chúng ta đang ở đâu lúc bây giờ. Với nhận
định đó, chúng ta có thể tự hỏi lòng: Chúng ta hầu việc Đức Chúa Trời tốt nhứt
như thế nào hôm nay?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét