Thứ Hai, 16 tháng 4, 2018

KHÔNG THỂ QUÊN ĐƯỢC



Không Thể Quên Được

Vả, Cô-rê, con trai của Dít-sê-ha, cháu của Kê-hát, chít của Lê-vi, giục theo mình Đa-than và A-bi-ram, con trai của Ê-li-áp, cùng với On, con trai của Phê-lết, cháu Ru-bên — Dân số ký 16:1

Khi tôi còn là sinh viên đại học, tôi đã tham gia vào các nhóm thanh thiếu niên Do-thái trong vai trò trưởng nhóm. Cùng với một loạt các thanh thiếu niên ở đại học khác, chúng tôi sẽ truyền cảm hứng cho học sinh trung học đệ nhất cấp và đại học trên khắp đất nước để vui mừng về di sản Do-thái của họ và để có những lựa chọn tốt trong cuộc sống của họ.

Luôn có những người trong số chúng ta, họ có mặt ở đó để có một thời gian vui vẻ; những người khác cảm thấy tốt về việc tạo ra sự khác biệt nơi đời sống của người khác. Nhưng luôn luôn có vài người ở đó chỉ để chơi đùa mà thôi.

Một nhà lãnh đạo như vậy là người bạn của tôi. Khi anh đứng dậy để diễn thuyết trước mặt những đứa trẻ, anh bắt đầu: "Mười năm sau, tôi không muốn các em nhớ đến tên tôi hay thậm chí là tôi là ai nữa kìa. Nhưng tôi muốn các em nhớ sứ điệp này…". Lúc đó, anh trở nên không thể nào quên được.

Phần Ngũ kinh [Dân số ký 16:1 – 18:32; I Sa-mu-ên 11:14 – 12:22] tuần này được gọi là Korach, sau khi nhân vật Cô-rê, câu chuyện của người là trọng tâm của bài đọc. Cô-rê ganh tỵ với địa vị lãnh đạo của Môi-se, cho nên ông bắt đầu một cuộc nổi loạn chống lại Môi-se. Có nhiều việc đã kết thúc tồi tệ cho Cô-rê sau khi sự ưa thích của Đức Chúa Trời về Môi-se đã được làm rõ khi chỉ có sự dâng của lễ của Môi-se được tiếp nhận thay vì của lễ của Cô-rê và những người theo ông ta. Sau việc ấy, đất nứt ra nuốt Cô-rê cùng những người thân của ông ta, và họ sẽ ở đó cho đến đời đời. Sự ganh tỵ của Cô-rê đã dẫn đến cái chết của chính ông ta.

Không phải chúng ta đặt tên Cô-rê cho một phân đoạn Ngũ Kinh là mỉa mai đâu! Môi-se, vị lãnh tụ vĩ đại nhất trong mọi lãnh tụ, không có một phần Ngũ kinh nào được đặt theo tên trong sự tôn kính ông, và điều đó rất tốt cho ông vì Môi-se là "người rất khiêm hòa hơn mọi người trên thế gian" (Dân số ký 12:3). Tuy nhiên Cô-rê, là người theo đuổi danh vọng và quyền lực, nhận được giải thưởng – một chương được đặt theo tên ông trong quyển sách bán chạy nhất thế giới: là Kinh thánh!

Nhưng đến cuối ngày, hết thảy chúng ta đều biết ai là người được biết đến nhiều hơn. Mọi người đều biết Môi-se là ai. Có người cũng đã nghe nói về Cô-rê, nhưng không phải vì cớ khả năng lãnh đạo tuyệt vời của ông ta. Tiếng tăm của Cô-rê — hay sự ô nhục — bị ràng buộc bởi những lỗi lầm của ông ta. Cô-rê từng là một nhà lãnh đạo được tôn kính ở Israel. Tuy nhiên, ông đã đi xuống trong lịch sử như một tấm gương để người ta đường sống giống như thế. Môi-se sống rất khiêm hoà và khiêm tốn trong suốt cuộc đời của ông, và lịch sử đã chiếu ra một thứ ánh sáng làm sáng tỏ sự công bình của ông thảy cho đến đời đời.

Quí bạn ơi, vấn đề không phải là tiếng tăm và vinh hiểu. Vấn đề không phải là được ghi nhớ hay được công nhận. Các kết quả mọi hành động của chúng ta sẽ vượt xa chúng ta và là bộ nhớ của chúng ta. Cuộc sống đang nói tới việc sống nhơn đức, chớ không phải tìm kiếm nhơn đức. Cuối cùng, chính những người không quan tâm, không biết họ có được nhớ đến hay họ là hạng người mà người ta không bao giờ quên.



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét